Phá Nhạc Thiên Tôn lười ngăn cản, định cứng rắn đỡ một kích của Lăng Hàn rồi rời đi. Nhưng bị Lăng Hàn đánh trúng làm Phá Nhạc Thiên Tôn bay thật xa trong hư không.
Lăng Hàn đuổi theo, hai tay giang rộng rồi khép vào giữa.
Lực lượng vô cùng ngưng tụ, hóa thành thực chất hiện ra hai bàn tay một trái một phải vỗ mạnh vào Phá Nhạc Thiên Tôn.
Bùm!
Hư không chấn động, Phá Nhạc Thiên Tôn bị đập dẹp như trang giấy, lực lượng đỉnh Thất Bộ phóng lớn gấp ba ngàn lần rất kinh khủng.
Nhưng Thất Bộ bất diệt không phải nói cho có, Phá Nhạc Thiên Tôn bật người một cái đã phục hồi như cũ. Lão già tái mặt, tóc dựng đứng, mắt phun lửa.
Thất Bộ Chí Tôn cao cao tại thượng, chỉ có chính mình quyết định sống chết của người gã, đã bao giờ bị người nhục nhã như vậy?
Lăng Hàn cười to bảo:
- Lão tặc thấy sướng không? Không sướng cũng không sao, ta đã chuẩn bị rất nhiều đại chiêu cho ngươi!
Râu tóc Phá Nhạc Thiên Tôn dựng đứng rốt cuộc chịu tấn công Lăng Hàn:
- Nhãi ranh, ngươi tìm cái chết!
Làm việc vô ích thì có sao, Phá Nhạc Thiên Tôn chỉ muốn hạ khúc tên khốn này.
Bùm!
Nắm đấm phải của Lăng Hàn đánh nhau hất hai tay Phá Nhạc Thiên Tôn ra, sau đó đấm mạnh vào mặt đối phương. Phá Nhạc Thiên Tôn lại bay lên văng ra xa với tốc độ siêu nhanh.
Về sức mạnh thì Phá Nhạc Thiên Tôn không bằng Lăng Hàn, cách biệt rất lớn.
Lăng Hàn sải bước đuổi theo:
- Lão tặc trốn đi đâu!
Hai đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667843/chuong-3418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.