Ninh Hải Tâm không phải Lăng Hàn, năng lực chiến đấu cùng đẳng cấp chỉ trung bình.
Lăng Hàn cười nói:
- Không sao.
Ninh Hải Tâm lắc người đã đứng ngoài khách điếm.
Tam Tiễn Thiên Tôn lập tức dừng lại, gã cực kỳ kiêng dè đoàn người Lăng Hàn, nhưng nhìn lướt qua thấy Ninh Hải Tâm chỉ là Nhất Bộ thì thầm mắng mình sao quá rụt rè sợ hãi.
Ninh Hải Tâm lạnh nhạt thản nhiên nói:
- Các hạ, mời đi cho.
Tam Tiễn Thiên Tôn muốn nổi khùng lên, một Nhất Bộ nho nhỏ mà muốn đuổi gã đi?
Nhưng nhìn Ninh Hải Tâm làm lửa giận dâng trào trong lòng gã dần phai nhạt.
Tam Tiễn Thiên Tôn không từ chối, ngữ điệu khó xử nói:
- Thế này không ổn lắm, bản tôn được người nhờ đến.
Ninh Hải Tâm lạnh nhạt nói:
- Vậy ta cũng kính nhờ các hạ đi ngay bây giờ.
Tam Tiễn Thiên Tôn do dự, gã không nên đi như vậy, vì được người ta cầu khẩn, còn thu ích lợi. Nhưng lời nữ nhân này nói đánh động tâm linh của gã, làm gã bất giác muốn nghe theo.
Trong lòng có thanh âm bảo Tam Tiễn Thiên Tôn đừng nghe theo, nhưng gã không làm được.
Tam Tiễn Thiên Tôn gật đầu nói:
- Được!
Sau đó dứt khoát rời đi.
Đệt, vậy cũng được?
Đám người trong khách điếm giật mình đến da đầu tê dại.
Lăng Hàn đã rất oách, có thể chiến đấu vượt hai cảnh giới, xứng là chiến thần.
Còn Ninh Hải Tâm?
Sức chiến đấu của nàng bình thường, nhưng khiến người cao hơn hai cảnh giới nghe lệnh mình.
Không chiến mà làm người khuất phục, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667842/chuong-3417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.