Ninh Hải Tâm ngừng thút thít, vì nàng biết quyết định của phụ thân không thể thay đổi.
Ninh Hải Tâm ngẩng đầu lên, vô cùng kiên định nói:
- Huyền Y, ta muốn rời khỏi đây!
Thiếu nữ áo xanh hoang mang hỏi:
- Tại sao?
Ninh Hải Tâm giải thích rằng:
- Phụ thân ép ta gả cho một người hoàn toàn không quen, người kia... là kẻ xấu!
Thiếu nữ áo xanh hơi do dự một lúc rồi bảo:
- Được rồi tiểu thư, chúng ta đi.
Hai nữ nhân gói ghém đồ đạc, có thần khí không gian chứa hành lý, mang nhiều đồ hơn nữa cũng không nhìn ra.
Hai nàng ra khỏi phòng, đi xuống núi, bước chân nhàn nhã nên không ai nhận ra khác lạ.
Thiếu nữ áo xanh bỗng chỉ đường núi phía trước:
- A! Tiểu thư xem kìa!
Ninh Hải Tâm nhìn qua, khá bất ngờ.
Đó chẳng phải là nam nhân được nàng cứu khỏi hồ Thiên Bảo sao? Đã kêu hắn rời đi mà sao trông bộ dáng ung dung như thế?
Ngươi tưởng nơi đây là nhà của ngươi sao?
Ninh Hải Tâm định đi qua răn dạy nhưng ngẫm lại tình cảm của mình, nàng thở dài thườn thượt làm như không thấy.
Hai nữ nhân đi đến chân núi, chưa bước ra khỏi cửa rừng đá Thanh Thiên tông thì một giọng nói âm trầm cất lên:
- Tiểu thư xin hãy về cho.
Ninh Hải Tâm, thiếu nữ áo xanh giật nảy mình.
Ai!?
Một lão nhân lưng khòm vòng ra từ sau cây cột bên cửa đá, tóc hoa râm, người toát ra hơi thở mục nát.
Ninh Hải Tâm biến sắc mặt, đây là một trong hai Ông Hầm Ông Hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667822/chuong-3397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.