Thiếu nữ áo trắng trách mắng:
- Ngươi thật to gan, xông vào bản tông còn mơ ước thánh hồ của tông ta!
Lăng Hàn cười hỏi:
- Vậy sao nàng còn muốn cứu ta?
Thiếu nữ áo xanh chống nạnh nói:
- Tiểu thư nhà ta lòng dạ Bồ Tát, một con kiến cũng không nhẫn tâm giẫm chết. Nếu đổi lại người khác thì ngươi đã bị đám thủy yêu xé nhỏ làm thức ăn nuốt vào bụng rồi!
Lăng Hàn ậm ừ:
- Vậy ta nhảy vào hồ lại trả nhân tình của nàng.
Thiếu nữ áo trắng kinh kêu:
- Ngươi bị điên!
Giây sau thiếu nữ áo trắng tỉnh táo lại, nói:
- Sau khi lên bờ ngươi hãy rời đi ngay, sau này đừng đến nữa, ngươi không có vận may như hôm nay đâu!
Thật tốt bụng.
Lăng Hàn nhủ thầm. Giống như một tên trộm vào nhau, không trộm được đồ ngược lại bị bẫy thú kẹp, nàng chẳng những không báo quan phủ bắt người còn giúp ăn trộm chạy thoát, đưa người đi.
Người lương thiện như vậy không có nhiều trên đời.
Lăng Hàn nghiêng đầu lộ vẻ chăm chú lắng nghe, một lúc sau nói:
- Vậy xem như ta nợ nàng một nhân tình, có gì cần hỗ trợ hãy đến tìm ta, ta sẽ giải quyết cho nàng.
Nghe Lăng Hàn nói thế thiếu nữ áo xanh khinh thường nói:
- Tiểu tử, ngươi cho rằng chính mình là ai? Mạng của ngươi là tiểu thư nhà ta cứu, còn nói có thể giải quyết vấn đề thay tiểu thư, ngươi thật là huênh hoang.
Lăng Hàn cười cười không giải thích, càng không lộ ra thực lực kinh thiên động địa.
Đến cảnh giới như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667821/chuong-3396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.