Chẳng lẽ là vì tướng mạo?
Nhưng hắn là ai a?
Trảm Trần lão tổ, làm sao lại bởi vì ai tướng mạo doạ người liền sinh ra hàn ý?
Cổ quái.
- Vậy thì cùng một chỗ đi.
Trình Tư Tư không đợi Lăng Đoạn Vân biểu đạt ý kiến, liền trực tiếp làm ra quyết định.
Lăng Hàn âm thầm lắc đầu, cô nương này thực không có để Lăng Đoạn Vân ở trong lòng, nếu không lúc này dù không kiên quyết cự tuyệt, cũng nên uyển chuyển biểu thị không chào đón Cẩu Bất Lý.
Lăng Đoạn Vân rơi vào lưới tình, cũng không trách Trình Tư Tư, chẳng qua là cảm thấy Cẩu Bất Lý quá chó má.
Ba người cùng một chỗ thảo luận, cái gọi là “Thu Phong Phất Diệp” kia chính là một kiếm chiêu, tràn đầy biến hóa, là bọn hắn vừa mới học được, ở trong thời gian quy định cần hoàn toàn nắm giữ.
Lăng Đoạn Vân cùng Cẩu Bất Lý đều tranh nhau biểu hiện, bọn hắn miệng thảo luận thao thao bất tuyệt, trong tay cũng cầm kiếm khoa tay, như hai con Khổng Tước tranh nhau biểu hiện.
Lăng Hàn ở một bên nghe, không khỏi ngáp một cái, hắn đã sớm nhảy ra phạm trù chiêu thức, tự nhiên không hề có hứng thú.
- Sai, một thức này biến hóa hẳn là từ dưới mà lên, mà không phải từ trên xuống dưới.
Cẩu Bất Lý ngạo nghễ nói.
- Ngươi dùng như vậy, sẽ để cho uy lực kiếm pháp hạ xuống một phần trăm, mặc dù không nhiều, lại không có khả năng đạt tới hoàn mỹ.
- Nói bậy, hẳn là từ dưới lên.
Lăng Đoạn Vân tự nhiên không cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667772/chuong-3347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.