Lăng Hàn cùng Lăng Đoạn Vân đi tới chân núi.
- Dừng lại!
Hai người đang muốn lên núi, lại bị người ngăn cản.
Lăng Đoạn Vân nhìn Lăng Hàn nhỏ giọng nói:
- Lão tổ tông, ngươi cố ý trang bức, ách không, ngài thâm tàng bất lộ, không ai biết ngươi yêu nghiệt, cho nên, ngươi phải trả tiền mới có thể lên núi.
Lăng Hàn gật gật đầu, mục đích lên núi chủ yếu là vì nhìn Trình Tư Tư một chút, đến cùng là người thế nào.
Hắn giao một khối tinh thạch, cái này có thể để hắn ở trên núi tu luyện mười ngày, có thể lựa chọn một hơi nghỉ ngơi mười ngày, cũng có thể đến mấy ngày liền đăng ký mấy lần.
- Dừng lại!
Hai người vừa định cất bước, nhưng bị gọi lại.
- Cửu ca, lại muốn kiếm ngoại khoái?
Lăng Đoạn Vân nhìn tên thủ vệ kia, đây là một vị lão nhân của võ viện, thường xuyên làm một ít sự tình ngáng chân, bắt chẹt học viên.
Thủ vệ kia cười hắc hắc:
- Ta từ trước đến nay nghiêm ngặt dựa theo quy củ võ viện làm việc, ngươi cũng không nên oan uổng ta.
- Vậy tại sao ngăn cản chúng ta?
Lăng Đoạn Vân hỏi.
- Không phải các ngươi, mà là ngươi.
Thủ vệ kia chỉ vào Lăng Đoạn Vân.
- Ta?
Lăng Đoạn Vân kinh ngạc.
- Vì sao ngăn ta?
- Bởi vì sáng nay vừa lấy được võ viện thông tri, tư cách học viên trọng điểm của ngươi đã hủy bỏ, cho nên, muốn lên núi, đưa tiền!
Thủ vệ dùng ngữ khí hời hợt nói, ánh mắt nhìn xéo qua Lăng Đoạn Vân, trong giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667771/chuong-3346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.