Lăng Hàn nhướng mày, đây là cố ý giấu diếm, hay thực sự sai lầm?
- Đại nhân, ngài đại khái coi vãn bối là hậu đại của Lăng Hàn.
Lăng Phi Chu cười khổ.
- Những người trước kia cũng như thế, coi vãn bối cùng Đại Ma Vương trong truyền thuyết có quan hệ huyết mạch, nhưng trên thực tế, vãn bối thật sự là vừa vặn họ Lăng.
Lăng Hàn xuất thủ, bắt lấy Lăng Phi Chu, ngón tay vạch một cái, cắt vỡ bàn tay của đối phương, có máu tươi tuôn ra.
Máu Tiên Vương ẩn chứa năng lượng kinh khủng, lập tức để không khí như bị đun sôi.
Lăng Hàn lại lộ ra vẻ thất vọng, bởi vì huyết dịch này hoàn toàn không cùng hắn cộng minh.
Đây không phải huyết mạch của hắn, không hề có một chút quan hệ.
Thật đúng là... Một cái trùng hợp!
Hắn thu tay về, tâm tình lập tức trở nên nặng nề.
Cái gia tộc chỉ họ Lăng mà thôi, liền bị đối đãi như thế, như vậy cảnh ngộ của đám người Lăng Kiến Tuyết, Lăng Hi sẽ hỏng bét cỡ nào?
- Ngươi biết sự tình liên quan tới hậu đại của Lăng Hàn, toàn bộ nói ra đi.
Hắn nói.
- Vâng, đại nhân.
Lăng Phi Chu không dám giấu diếm, hắn ngược lại không có hoài nghi người trước mặt này chính là Đại Ma Vương trong truyền thuyết, dù sao năm đó Lăng Hàn cũng có thật nhiều bằng hữu Thiên Tôn, có mấy cái càng ghê gớm, nghe nói ở cấp độ kia cũng đứng ở độ cao vô cùng kinh người.
Bất quá, Lăng Phi Chu biết có hạn, dù sao hắn cũng không phải là Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667764/chuong-3339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.