Cái này khiến Lăng Hàn bất mãn, người ta là một tay quất tới, ngươi còn chủ động đưa mặt đụng lên?
Nhưng lại tưởng tượng, hiện tại Lăng gia cũng chỉ có một tên Tiên Vương tầng sáu, ngươi để hắn làm sao có lực lượng?
Hắn nhấn xuống dạng bất mãn này, trong lòng sát ý sinh sôi.
Thật đúng là coi hắn trở thành phản đồ, trắng trợn chèn ép con cháu đời sau của hắn sao?
Đám người Lâm Lạc, Chu Ngộ đâu, tại sao không có hỗ trợ trông nom?
- Không cần giả mù sa mưa, hậu đại của phản đồ, còn không quỳ xuống tiếp nhận xử phạt!
Một tên Tiên Vương tầng năm nói, hắn một thân trường bào màu đỏ, sợi tóc đen nhánh, tản ra khí tức phiêu dật.
Chỉ là thời điểm nói câu này, hắn mang theo khinh thường mãnh liệt, ở trên cao nhìn xuống.
Lăng Hàn nhịn không được, tâm niệm vừa động.
- A…
Tiên Vương áo bào đỏ kia phát ra một tiếng kinh hô, lập tức từ trên bầu trời ngã xuống, bành, nặng nề ngã xuống đất, cả nửa người đều khảm vào.
Tình huống như thế nào?
Ba tên Tiên Vương còn lại đều phát mộng, ngay cả Lăng Cao Viễn cũng kinh ngạc, đối phương coi như lại miệt thị mình, cũng không cần phải dùng phương thức như vậy a?
- Lăng Phi Chu, âm thầm ra tay, khi dễ một tên tiểu bối có ý tứ sao?
Tiên Vương tầng tám mở miệng, thanh âm ầm ầm.
Lăng Cao Viễn nghe hắn nói như vậy, mới biết là phụ thân ra tay, mặt mũi hắn tràn đầy kinh ngạc, chẳng lẽ phụ thân đột phá?
Nhưng rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667763/chuong-3338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.