Hắn lần nữa gõ cửa, nhưng lần này hắn dùng lực nhẹ hơn, cuối cùng là hấp thụ giáo huấn.
Một lúc sau, Lăng Hàn đi ra mở cửa.
- Lăng Hàn, ta chính là Vân …
Bành!
Đáng thương Vân Ngạo Không, vừa mới nói mấy chữ lại bị đánh hôn mê bất tỉnh.
Ba ngày sau, hắn lần thứ ba ung dung tỉnh lại.
Hắn phản ứng đầu tiên chính là muốn giết Lăng Hàn, còn muốn ăn sống nuốt tươi, nhưng nghĩ đến bị liên tục ba lần đập ngất, hắn cuối cùng tỉnh ngộ lại, đối phương ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng dám đối kháng a.
Kỳ thật, hắn không tin “lời đồn” như vậy, Tiên Vương tầng bảy có thể oanh thương chuẩn Thiên Tôn, đây không phải thiên đại vui đùa sao?
Nhưng bây giờ hắn có chút tin tưởng, ít nhất đảm lượng của người này xác thực to đến kinh người.
Như vậy tưởng tượng, hắn rốt cục đã có kinh nghiệm, cẩn thận từng li từng tí gõ cửa.
Cửa mở, Lăng Hàn xuất hiện.
- Tại hạ Vân Ngạo Không, bái kiến Lăng sư huynh!
Vân Ngạo Không bày thái độ, nhìn Lăng Hàn ôm quyền vái chào.
Trong lòng của hắn tâm thần bất định, sẽ không lại bị một cái tát đánh ngất xỉu chứ, hắn đã có tâm lý sợ.
Lăng Hàn cuối cùng không có ra tay, như vậy mấy lần, người trẻ tuổi này rốt cuộc biết cái gì gọi là phép tắc cùng tôn trọng người rồi. Hắn nói:
- Chuyện gì?
Khóe miệng của Vân Ngạo Không co giật một cái, bị đánh ngất xỉu ba lần, rốt cục đổi đến cơ hội nói chính sự, không dễ dàng a.
Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667436/chuong-3011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.