Trước có sáu đại Tiên Vương giương giương mắt hổ, hiện tại lại có Ngự Vô Địch, hơn nữa theo thời gian đi qua, Ngự Vô Địch cũng trở nên càng ngày càng lợi hại.
Lăng Hàn thờ ơ cười cợt:
- Tùy bọn họ đi, ngược lại chỉ cần thực lực của chúng ta đủ mạnh, cần sợ ai tới?
Ba nữ cũng gật đầu, bốn người bọn họ cũng đã là chuẩn Tiên Vương, đặc biệt là Lăng Hàn, sức chiến đấu thông thường, lực phòng ngự đã vô hạn tiếp cận Tiên Vương, vẫn đúng là không cần e ngại Tiên Vương tầng một.
Gặp phải tầng hai, bọn họ cũng có Thiên Địa Nguyên Cương.
Chỉ cần cẩn thận, không cần e ngại.
Một lần nữa lên đường, bọn họ đạt được Tiên chủng xa xa còn chưa đủ.
Nữ Hoàng cũng rất mau lấy ra lạc ấn của viên Tiên chủng thứ nhất, để Lăng Hàn luyện thành đan dược.
Tiên chủng “qua tay” này cũng chỉ có thể dùng để luyện đan, không còn công dụng khác.
Bốn người vẫn lấy xe ngựa thay đi bộ, một đường chậm rãi đi tới thành thị kế tiếp.
Tiên lộ rất lớn, vượt xa tưởng tượng của bọn người Lăng Hàn.
- Ngự Hư Tiên Vương phong ấn con trai, là vì để cho hắn ở trên Tiên lộ đạt được tuyệt thế cơ duyên.
Lăng Hàn hồi tưởng lại Ngự Vô Địch, không khỏi suy đoán.
- Vì thế, hắn bị phong ấn vài kỷ nguyên, các ngươi nói, cơ duyên như vậy đến cùng là cái gì?
- Tiên lộ là để người ta thành tựu Tiên Vương, như vậy cơ duyên này nhất định là Tiên chủng hoàn mỹ.
Nữ Hoàng suy đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667137/chuong-2712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.