Ngự Vô Địch tự nhiên cũng biết điểm ấy, không khỏi phẫn nộ đến phát điên, hắn gào thét như sấm, nếu không thể ở trong quá trình thiên kiếp thu được bước tiến dài, vậy sau khi hắn trở thành Tiên Vương cũng rất khó trấn áp Lăng Hàn.
Bởi vì hắn xem như là tin tưởng, Lăng Hàn có thể vĩnh viễn dùng chiến lực như vậy.
Tên này thời gian tu luyện tuyệt đối chỉ có mấy vạn năm, căn bản không thể ngộ ra trạng thái Thiên Cấm, hơn nữa coi như tiến vào trạng thái như vậy, kỳ thực cũng giống như Hồng Ma Thổ, có thời gian hạn chế.
- Ngươi quá đáng ghét!
Ngự Vô Địch hổ gầm, tên này là trời sinh đối đầu Ngự gia sao?
Năm xưa phụ thân hắn muốn có được Khởi Nguyên Ma Phương, kết quả cũng bởi vì quan hệ tới Lăng Hàn mà không thể thực hiện được, hiện tại hắn vô duyên với Tiên chủng hoàn mỹ, ngay cả phẩm chất đột phá cũng mất giá rất nhiều.
Quá bắt nạt người!
- Trước khi nói người khác, cũng không trước tiên soi gương, nhìn xem mình là cái đạo đức gì!
Lăng Hàn cười gằn, Tiên Ma Kiếm chém liên tục, cũng không cầu đả thương địch thủ, chỉ làm hết sức quấy rầy Ngự Vô Địch.
Thời gian nửa ngày tự nhiên đi qua rất nhanh, Lăng Hàn cùng Ngự Vô Địch cũng không có chú ý tình huống phía dưới, các nàng Nữ Hoàng có hái được Tiên chủng hay không, lực chú ý của bọn họ đều dùng ở trên thiên kiếp.
Mây đen bắt đầu tiêu tan, trời hiện ráng lành, có mùi thơm thơm ngát.
Đây là thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667136/chuong-2711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.