- Không cần mấy… liền sẽ thu công, Nhị ca chờ chút, chúng ta lại tâm sự.
Lăng Hàn cười nói, hắn vốn là muốn nói mấy giây, nhưng nghĩ tới Vũ Hoàng không thể biết khái niệm của giây phút, bởi vậy liền sửa lời.
- Lăng Hàn, ngươi quá không coi ai ra gì.
Hồng Hoang lạnh lùng nói, hắn vô cùng phẫn nộ, hận không thể bằm Lăng Hàn thành vạn đoạn.
Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay:
- Trong vòng ba chiêu dạy ngươi làm người.
- Đủ rồi!
Hồng Hoang quát, âm thanh hóa thành một cái khai sơn phủ, bổ tới Lăng Hàn.
- Chiêu thứ nhất!
Lăng Hàn cười nói, tiện tay đấm ra một quyền, đánh vào búa lớn, lực lượng kinh khủng phun trào, oành, cái búa lớn này lập tức bị đánh nát tan, nhưng quyền lực không hết, vẫn đánh về phía Hồng Hoang.
Con ngươi của Hồng Hoang lập tức trừng ra, hoàn toàn không thể tin được.
Hồng Hoang ngốc rồi.
Một Tiên Phủ nho nhỏ, làm sao có khả năng nắm giữ lực lượng ngang hàng hắn? Không không không, không chỉ ngang hàng, thậm chí chiếm cứ thượng phong!
Hắn vội vã vung quyền nộ kích, chặn dư uy quyền lực của Lăng Hàn, nhưng thân hình không tự chủ được liên tiếp lui về phía sau, đằng đằng đằng, hắn mỗi giẫm một bước đại địa đều run rẩy, toàn bộ mặt đất chìm xuống một chút.
Đây là hắn ăn phải lực lượng quá to lớn, một bên lùi, còn một bên thổ huyết, tóc cũng dựng lên thẳng tắp, thật giống như có người lôi kéo.
Lui hơn trăm dặm, lúc này hắn mới ngừng lại, chỉ thấy một đường lưu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667061/chuong-2636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.