Duyên Sinh Thiên Tôn nhìn về phía Lăng Hàn, lộ ra nụ cười, kỳ thực hắn vẫn đang chăm chú nhìn đệ tử này, chỉ là từ đầu đến cuối không có gặp phải thời điểm cần hắn xuất thủ, cho đến giờ phút này hắn mới rốt cục hiện thân, không chỉ giải quyết nỗi lo về sau thay Lăng Hàn, thậm chí còn tìm cho hắn một núi dựa lớn.
Hắn cũng hết sức vui mừng, đệ tử cách thế này có hi vọng vượt qua hắn, giao tương lai cho Lăng Hàn, hắn cực kỳ yên tâm.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, liền lạy xuống:
- Bái kiến sư phụ.
Từ khi hắn tu Bất Diệt Thiên Kinh bắt đầu, liền cùng Duyên Sinh Thiên Tôn kết thành tình nghĩa sư đồ cách thế.
Duyên Sinh Thiên Tôn gật đầu:
- Sau này, ngươi cũng chỉ có thể dựa vào mình, vì để ta tỉnh lại, Tam Giới Tháp cũng bạo phát dư uy, từ đây tĩnh mịch, trừ khi ngươi có thể đạt đến Thiên Tôn cảnh, mới có thể thức tỉnh nó.
Lăng Hàn gật đầu:
- Đệ tử nhất định sẽ làm được.
- Ngươi rất tốt, rất tốt.
Duyên Sinh Thiên Tôn nói, thời gian hắn có thể tồn tại có hạn, sau này liền quy về trong thiên đạo, tuy xem như tồn tại, nhưng không người nào có thể biết, cũng vĩnh viễn không thể phát ra âm thanh.
Lấy thân hợp đạo, tương đương với cống hiến mình cho thiên đạo, tự nhiên không thể có thêm tồn tại của bản thân.
- Thiên Tôn!
Đại Hắc Cẩu chạy vội tới, nhìn bầu trời sủa gọi.
Duyên Sinh Thiên Tôn nhìn Đại Hắc Cẩu, cười nói:
- Tiểu Hắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667060/chuong-2635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.