- Ngươi vậy cũng là Đế giả sao?
Cốc Ngọc Thụ chỉ cảm thấy rất oan ức, nếu như tài nguyên đập ở trên người hắn đổi thành Tinh Thạch, vậy đừng nói mười ức, chính là một trăm tỷ cũng dư. Nhưng tiền tiêu ở trên người hắn, cùng hắn nắm giữ tiền có thể như nhau sao?
Cho dù Đế giả như hắn, trên người có một trăm triệu Tinh Thạch liền vô cùng tốt, mười ức thực sự là quá nhiều.
- Cho ta chút thời gian, ta nhất định sẽ kiếm ra được.
Hắn khẽ cắn răng, cảm thấy không ném nổi bộ mặt này.
Hắn thà rằng trước tiên cầm mười ức Tinh Thạch nện ở trên người Lăng Hàn, lại mời người ra tay giải quyết Lăng Hàn, thu hồi Tinh Thạch lại.
- Như vậy sao được, ngươi quỵt nợ thì sao bây giờ?
Lăng Hàn lắc đầu một cái.
- Nhất định sẽ không!
Cốc Ngọc Thụ bảo đảm.
- Ít nói nhảm, trước tiên cầm tiền trên người giao ra đây!
Lăng Hàn lấy ra một cây thiết côn.
- Lại dài dòng văn tự, liền bạo hoa cúc của các ngươi!
Hổ Nữu nhất thời bĩu môi, còn nói bạo cúc chơi không vui, rõ ràng chính là mình muốn chơi, còn không cho nàng chơi.
Liễu Tuấn cùng Cốc Ngọc Thụ đều sợ đến xanh cả mặt, bị bạo cúc ở trước mặt mọi người, sau này còn có mặt mũi làm người sao?
- Ta bồi!
- Ta bồi!
Hai người đều vội vàng kêu lên.
Không tiền thì thế nào?
Đơn giản, ký giấy bán thân.
Liễu Tuấn vì Lăng Hàn miễn phí luyện đan mười ngàn năm, đương nhiên, đây là thời gian hiện thực, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666853/chuong-2425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.