Hắn đi vòng qua phía sau Lăng Hàn.
Bộp bộp bộp.
Hắn đấm lưng cho Lăng Hàn.
Bốn nữ tử nữ hoàng, Hổ Nữu đều lộ ra nụ mỉm cười. Lại dám chơi trò đầu óc với Lăng Hàn. Thật không biết gia hỏa này huấn luyện cùng đại hắc cẩu sao?
Lưu Tinh hiện tại thật sự có chút hối hận. Còn chưa làm được gì Lăng Hàn, bản thân mình lại bị hắn chơi cho quá sức.
Lưu Tinh thật sự lo lắng trái tim của mình còn có thể tiếp tục tiếp nhận được nữa hay không.
Cũng đã đến lúc này, hắn sao có thể nguyện ý dừng lại giữa đường?
Hắn chỉ có thể để mặc lửa giận trong lòng bốc cháy càng lúc càng hừng hực, bằng mọi cách chờ mong khiến cho Lăng Hàn xấu mặt. Điều này cũng trở thành động lực để hắn có thể chịu được ánh mắt mọi người, tiếp tục chịu đựng thêm.
Ngươi cứ … tiếp tục… kiêu ngạo đi!
Lưu Tinh đấm lưng một hòi lâu, sau đó mới cứng rắn đè ép được lửa giận trong lòng, nói:
- Tứ sư thúc, đã hài lòng chưa?
- Chân...
Lăng Hàn lại mở miệng nói.
Ta nhổ vào!
-... cũng không cần.
Lăng Hàn còn nói thêm.
Lưu Tinh thiếu chút nữa thì có thể nghẹn thở. Ngươi không cần thì không cần, làm gì còn phải cố ý nói một tiếng? Ngươi muốn hù dọa chết ta sao?
- Vậy, tứ sư thúc, có thể giảng giải cho vãn bối không?
Hắn ăn nói khép nép, kì thực là đang cắn chặt hàm răng.
Lăng Hàn ho khan một cái, nói:
- Hình như miệng lại có hơi khát.
Da mặt Lưu Tinh không tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666553/chuong-2125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.