Làm vãn bối đương nhiên có thể thỉnh giáo trưởng bối. Nhưng cũng phải tùy trường hợp có phải không? Hơn nữa cũng không phải ngươi muốn xin chỉ dạy là có thể được chỉ giáo. Có chỉ giáo hay không là tùy thuộc vào trưởng bối.
Nhưng vào lúc này Lưu Tinh lại cố ý quát to một tiếng. Ở trước mắt nhiêu bao người, nếu như Lăng Hàn cự tuyệt, vậy khó tránh khỏi khiến người ta có một ấn tượng không tốt.
Đừng thấy đó chỉ là một chi tiết nhỏ, lại thể hiện ra hết dụng tâm hung ác của Lưu Tinh.
- Tứ sư thúc, chẳng lẽ Tứ sư thúc luống cuống?
Lưu Tinh lại nói một câu, lại thả thêm một hòn đá, khiến cho Lăng Hàn không còn đường để lùi lại.
Trong lòng hắn đắc ý. Ngươi dám khi dễ huynh đệ ta, xem ta thu thập ngươi như thế nào! Hơn nữa, hắn đều làm quy quy củ củ. Ai có thể chọc ra được một chút khuyết điểm nào?
Lăng Hàn cười nhạt, nói:
- Giải thích nghi hoặc cho tiểu bối, cũng là trách nhiệm của trưởng bối. Có gì không hiểu, hỏi đi!
Thằng nhãi, ngươi nghĩ rằng ta bây giờ là Đan Sư nhị tinh, cấp bậc tam luyện, có thể hỏi ngược lại ta sao? Ngược lại. Hắn có cây luân hồi, ở trên phương diện tri thức lý luận lại vô cùng được phong phú. Cái hắn thiếu chỉ là kinh nghiệm thực chiến mà thôi.
Vẻ tươi cười trên khóe miệng Lưu Tinh càng lúc càng lớn, nói:
- Gần đây vãn bối đang luyện chế Tứ Tượng Hóa Cốt Đan. Đối với tỷ tệ phân chia nguyên liệu phụ và quá trình sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666552/chuong-2124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.