Thiên tài, vương giả, hai chữ này hay bị lạm dụng, ai biểu hiện xuất sắc chút là sẽ được đặt cho danh hiệu thiên tài, thiên tài nhiều hơn chút là đỉnh cấp, siêu thiên tài.
Thật ra trong Tiên Vực chỉ có một loại người có thể gọi là Vương giả. Không biết tiêu chuẩn đánh giá Trảm Trần, Tiên Phủ thế nào nhưng ít ra ở Tiên cấp thì tu ra Hằng Hà cảnh cực độ mới xứng là vương giả.
Vương giả như vậy rất hiếm, dù là đại giáo đỉnh cấp chỉ có thánh tử, thánh nữ mới làm được. Nếu là thế lực khác thì đốt nhang mới ra được một người.
Nữ Hoàng đi về, nhoẻn miệng cười với Lăng Hàn, giao Thánh dược cho hắn.
Thứ này có thể trồng trong Hắc tháp, khi nào cần dùng thì đào ra. Hiện Hắc tháp đã mở ra tầng thứ sáu, không tăng tốc độ thôi hóa thực vật sinh trưởng nhưng có thể cho vạn vật sống khỏe mạnh hơn, dược hiệu tốt hơn.
Nữ Hoàng đưa cho Lăng Hàn, Mạo Thư Ngọc mỗi người một đuôi sói, sau đó nắm tay Lăng Hàn cùng đi.
Đã hái Thánh dược, có đuôi sói rồi, nên về.
Mặt Mạo Thư Ngọc chết lặng nhận đuôi sói, trong lòng còn mơ hồ, chỉ có ba chữ trong đầu: Không thể nào!
Mắt Lăng Hàn sáng rực:
- Còn sớm, hay kiếm thêm chút Thánh dược đi?
Nữ Hoàng gật đầu, miễn Lăng Hàn đề nghị thì nàng sẽ không phản đối.
Mạo Thư Ngọc như cá chết theo sau hai người.
Bọn họ càn quét, tổng cộng hái sáu gốc Thánh dược. Mạo Thư Ngọc miễn cưỡng lấy lại tinh thần khuyên Lăng Hàn, Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666231/chuong-1802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.