Hơn năm ngàn người vào trong núi rừng như đổ một thau nước vào đại dương, bé nhỏ không đáng kể. Huống chi mỗi người còn phải đề phòng người khác, ước gì cách người khác càng xa càng tốt.
Sau lưng ba người Lăng Hàn rất nhanh chỉ còn một mình Đinh Khiếu Trần, một lúc sau gã cũng biến mất. Đinh Khiếu Trần không bỏ cuộc mà là giấu trong bóng tối tùy thời đánh lén.
Lăng Hàn cười hỏi:
- Có thể chạy nhanh chút không?
Mạo Thư Ngọc ngạc nhiên, nàng cho rằng đây là tốc độ cực hạn Đại Thánh có thể làm được. Mạo Thư Ngọc đang định hỏi Lăng Hàn, Nữ Hoàng có muốn chậm chút không, dù sao Đại Thánh không thể luôn giữ tốc độ cực hạn này mãi.
Nhưng Lăng Hàn hỏi nàng có thể mau hơn nữa không? Người này đang cố khoe mẽ sao?
Mạo Thư Ngọc không phải thiên kim thục nữ gì, tính nàng nóng như lửa, không trả lời nhưng tăng tốc độ lên một bậc.
Mạo Thư Ngọc chạy một lúc quay đầu lại xem Lăng Hàn, Nữ Hoàng rớt lại đến đâu rồi, nhưng khi quay đầu nàng giật nảy mình. Lăng Hàn, Nữ Hoàng theo sát ngay sau lưng Mạo Thư Ngọc, cách có ba trượng.
Cái này!
Mạo Thư Ngọc giật nảy mình, tuy nàng biết tư chất của hai người này không tầm thường, một người là nhị tinh rưỡi, một người là tam tinh rưỡi nhưng kém hơn một tiểu cảnh giới mà sao hai người theo kịp nàng?
Các ngươi đều là quái vật sao?
Nàng không phục, từ từ tăng nhanh hơn nữa. Mạo Thư Ngọc hoảng sợ thấy Lăng Hàn, Nữ Hoàng vẫn ung dung đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666230/chuong-1801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.