Ong ong ong ong ong!
Ba tháng sau, một ngày nào đó. một kim quang đại đạo trải dài đến, Thánh uy cường đại tràn ngập, không chút che giấu địch ý và sát khí phát tán trên Mộc Đồ tinh.
Uy của Thánh Vương!
Các Thánh Vương giật mình tỉnh lại, lộ vẻ bực bội:
- A?
Đùa, chỗ này đang có mấy chục Thánh Vương luận đạo, cộng lại có thể đâm thủng trời. Nhà ngươi là cái đinh gì mà dám một mình khiêu khích tập thể Thánh?
Các Thánh Vương cùng phát huy, đưa hơi thở của mình ập hướng kẻ xâm nhập:
- Hừ!
Khai Vân Vương hoảng hồn tái mặt.
Sau khi Trọng Dã chết Khai Vân Vương liền bắt giữ sợi tơ nhân quả, biết tin người chết làm lão cực kỳ tức giận. Trên đời có kẻ dám đụng vào hậu nhân của lão?
Khai Vân Vương liền lao ra, nhưng vì Khai Vân cấm địa cách chỗ này quá xa, vì lão vốn cố ý thành lập cấm địa ở nơi xa như vậy. Khai Vân Vương không muốn láng giềng với cấm địa khác, vì chột dạ, trong lòng lão lo sẽ bị các cấm địa vây giết.
Sau khi đến Mộc Đồ tinh thì Khai Vân Vương không kiềm chế sát khí của mình thêm được nữa, bộc phát ra sát khí, đường đường là Thánh Vương còn e ngại cái chi?
Nhưng bỗng có mấy chục hơi thở mạnh mẽ phản kích lại, có ít nhất mười hơi thở không thua gì lão, làm Khai Vân Vương hoảng hồn dựng đứng lông tơ.
Chuyện gì đây?
Khai Vân Vương định co giò bỏ chạy, bản năng cho rằng đây là cái bẫy dụ lão ra rồi vây giết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666181/chuong-1752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.