Gã muốn nữ nhân này!
Trọng Dã chỉ vào Nữ Hoàng, hỏi Lăng Hàn:
- Nàng là nữ nhân của ngươi?
Lăng Hàn lạnh nhạt nói:
- Nương tử của ta, đừng đoán mò nếu không sẽ chết nhanh hơn.
- Ha ha ha ha!
Trọng Dã không thèm dể mắt tới lời uy hiếp đó, nàng này chỉ là một Tiểu Thánh, một ngàn Tiểu Thánh ở trước mặt Trung Thánh cũng không đáng gì, lật tay là đè bẹp.
Đại Hắc Cẩu xuất hiện:
- Bổn tọa đến đây!
Một đứa nhóc bốn, năm tuổi đi bên cạnh Đại Hắc Cẩu, còn có con thỏ cao cỡ nửa người, mắt như ngọc thạch đỏ rực. Một nhân sâm biết đi đường, thô cỡ cánh tay người, mọc ra mắt mũi miệng.
Đây là tổ bốn người nổi tiếng gây sự trong Võ viện, khiến người nghe biến sắc.
Đại Hắc Cẩu đứng thẳng, gãi mông:
- Tên xấu xí nào tới tìm tiểu đệ của ta làm chi?
Móng vuốt chó và da sắt ma sát phát ra tiếng sắc nhọn khiến người khó chịu hộc máu, nhưng Đại Hắc Cẩu không quan tâm, đặt móng chó gần mũi ngửi rất là say mê.
Khóe môi Trọng Dã co giật. Khai Vân cấm địa rất là phong kín, Trọng Dã chưa gặp qua nhiều Thánh Nhân, đặc biệt cái loại hoàn toàn không có phẩm hạnh này làm vặn vẹo nhân sinh quan của gã.
Lôi Hỏa Đại Đế đá bay Đại Hắc Cẩu:
- Xéo!
Lôi Hỏa Đại Đế cũng cợt nhả hỏi:
- Tiểu tử này là bổn tọa bảo kê, ngươi muốn làm gì?
Khóe môi Trọng Dã lại co giật, Thánh Nhân tí hon vậy sao?
Chắc đối phương linh hồn đoạt xá, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666179/chuong-1750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.