Không phải không thể, bởi vì đối phương còn không biết thân phận thật sự của hắn.
Khà khà, mặc ngươi lại thiên kiêu thì đã làm sao, ngưỡng cửa Hằng Hà Cảnh này ngươi có thể bước qua được sao?
- Vô Diện huynh, ta chính là Tạ…
Phốc!
Tạ Đông Lai vừa mở miệng, một đạo kiếm khí liền tước lại, đánh vào miệng hắn, trực tiếp đánh rơi hết răng, tự nhiên cũng nhét trở lại vào miệng hắn.
- Nói nhảm nữa, thì không phải răng!
Vô Diện lạnh lùng nói.
Tạ Đông Lai vừa giận vừa thẹn, hắn chưa từng ăn qua khuất nhục như vậy? Nhưng hiện tại hắn giận mà không dám nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Vô Diện, thầm nghĩ hắn nhất định sẽ báo thù trở về.
Hắn nhất định phải ở trong thời gian ngắn nhất đột phá Tinh Thần Cảnh, lấy cảnh giới ép người.
Có điều, hắn thực sự là không dám nói nữa.
Lăng Hàn đối đầu với Chu Lệ Vân.
- Ngươi muốn giết ta?
Chu Lệ Vân lộ ra vẻ khinh thường, nàng thừa nhận, Lăng Hàn là thiên tài đan đạo, nhưng nói đến võ đạo, dù sao chỉ là tiểu cực… dựa vào, trung cực vị?
Chu Lệ Vân ngơ ngác, nàng nhớ tới lần thứ nhất gặp Lăng Hàn, đối phương chỉ là tiểu cực vị trung kỳ, nhưng ngăn ngắn mấy tháng trôi qua, đối phương liền bước vào trung cực vị, đây cũng quá đáng sợ đi.
Đan Sư cũng trâu bò như thế?
- Không phải nghĩ, là nhất định phải giết!
Lăng Hàn trầm giọng nói, hắn cực kỳ hận loại người không nói đạo nghĩa này.
- Hừ, coi như ngươi tiến cảnh như bay, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665769/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.