- Ha ha, trẻ tuổi nhất coi như xong, ta biết ít nhất mười người còn trẻ hơn Hà đại sư, nhưng thực lực đan đạo mạnh hơn. Bất quá, Hà đại sư đúng là thiên tài đan đạo, ba vạn năm trước mới nhảy vào Đan Sư cấp năm, nhưng hơn một vạn năm trước liền xông lên cấp sáu.
- Vô cùng kinh người!
- Bảo Lâm Các đánh ra lá vương bài này, xem ra là muốn nghiền ép Hàn Lâm Các!
- Còn phải nói, cũng đã đến nước này, nhất định thừa thắng truy kích, nhất cử bắt lại Hàn Lâm Các.
- Nhưng sao ta luôn có cảm giác, lần này Bảo Lâm Các sẽ bại a!
- Ta cũng vậy! Người trẻ tuổi kia sâu không lường được, có lẽ sẽ sáng lập kỳ tích!
Người xung quanh nghị luận ầm ỉ, tràng diện cũng không có khuynh hướng Hà Cảnh Vân.
- Bái kiến Hà đại sư!
Đan Sư của Bảo Lâm Các đều hành lễ với Hà Cảnh Vân, ở thế giới này, thực lực mới là vương đạo.
Hà Cảnh Vân hơi giơ tay lên nói:
- Miễn!
Hắn nhìn về phía Lăng Hàn nói.
- Các hạ mới vừa gia nhập Hàn Lâm Các, cần gì nhảy vào vũng nước đục này?
- Ha ha.
Lăng Hàn chẳng qua là cười cười, loại lời không có ý nghĩa này không cần lãng phí nước bọt.
Hơn nữa, ai có thể biết, Khang Tu Nguyên cùng Vân Vĩnh Vọng là đồ đệ của hắn, lấy tính tình bao che khuyết điểm của hắn, ngươi lấn đồ đệ của ta còn muốn ta qua một bên chơi?
Đùa gì thế!
Trong ánh mắt của Hà Cảnh Vân không khỏi lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665714/chuong-1284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.