Hắn con mẹ nó, căn bản không phải hắn chủ động vào cánh cửa này, mà là bị ngươi lôi vào có được hay không? Tại sao ngươi có thể không phân rõ phải trái như vậy?
Ba!
Hắn còn chưa nghĩ xong, đã bị Lăng Hàn rút một tát tai:
- Trí nhớ kém như vậy, xem ra, không đánh không khôn ra a!
- Chư đại nhân, cứu ta!
Cái Vịnh Tư vội vàng cầu cứu cường giả Nhật Nguyệt Cảnh.
Cường giả Nhật Nguyệt Cảnh kia họ Chư, tên Thiên Sầu, bất quá chỉ là tiểu cực vị trung kỳ, nhưng tin tưởng cho dù Lăng Hàn tu tòa Sơn Hà thứ năm đến hoàn mỹ cũng có thể dễ dàng trấn áp, đây chính là kém một đại cảnh giới.
Hắn tức đến mũi lệch ra, trước đó Lăng Hàn cho bọn hắn bế môn canh, hiện tại ở dưới mí mắt của hắn bắt người, này là có bao nhiêu khinh thường hắn a?
- Thả người!
Hắn trầm giọng nói, cả người có đạo đạo băng sương quấn quanh, đây là hắn thật động nộ, không khống chế được nguyên lực trong cơ thể.
Lăng Hàn cười ha ha một tiếng nói:
- Nếu ta không thả thì sao?
- Ở trước mặt ta, ngươi không có tư cách nói không!
Chư Thiên Sầu tiến lên trước một bước, oanh, uy thế của Nhật Nguyệt Cảnh như đại dương mênh mông.
- Hắc hắc hắc, nhìn dưới bàn chân đi!
Lăng Hàn chỉ cánh cửa kia nói.
- Đây chính là địa bàn của ta, không được ta cho phép, ngươi bước qua một bước, ngươi biết sẽ phải chịu xử phạt thế nào không?
Chư Thiên Sầu không khỏi dừng chân, này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665653/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.