Nhưng cẩn thận xem, liền phát hiện có người trên mặt bị đánh một quyền, viền mắt đen thui, có thì tóc tai rối bời, có thì quần áo đều bị gỡ bỏ, mỗi một người đều cực kì chật vật.
- Thiếu… thiếu bang chủ!
Một tiếng thét kinh hãi truyền đến, tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Khương An Vân nằm trên đất, ngực có một lỗ máu, vừa vặn đâm trúng trái tim của hắn, khí tức đã đoạn tuyệt.
Vẻ mặt hắn kinh ngạc, tựa hồ căn bản không nghĩ tới mình sẽ bị công kích, thậm chí một đòn trí mạng.
- Ngươi! Nhất định là ngươi!
Lão giả của Hắc Ngũ Bang kia chỉ vào Lăng Hàn, đầy mặt đều là sát khí.
- Ta?
Lăng Hàn cười nhạt, vừa tiến vào khu vực sương mù, hắn liền cùng Thủy Nhạn Ngọc đồng thời tiến vào Hắc Tháp, bên ngoài quyết đấu sinh tử cùng hắn có quan hệ gì?
Chỉ là chuyện này tất nhiên không thể nói, hắn chỉ lắc đầu một cái nói:
- Ta còn khinh thường ám sát hắn.
Lời này nói ra, trong lòng hắn cũng hiếu kỳ, người nơi này đều hẳn là hướng về phía hắn đến, tại sao ngược lại là Khương An Vân bị một kiếm ám sát? Nhìn vết thương kia, vừa nhỏ vừa sâu, hiển nhiên người đánh lén ra tay tàn nhẫn, một đòn trí mạng.
Tuyệt đối là ám sát có dự mưu, mà không phải lâm thời nảy lòng tham.
- Trừ ngươi ra, còn có ai!
Ông lão run run nói, đây là con trai độc nhất của Khương Cát, mặc dù là người không thể tả, nhưng gánh vác "trọng trách" nối dõi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665473/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.