Đừng nói Triệu Luân còn là thiên tài Tứ Tinh, dù không phải, thì chênh lệch tám tiểu cảnh giới nhỏ cũng không phải Lăng Hàn có thể bù đắp.
Nhưng thể phách của hắn quá mạnh mẻ, cứng rắn ăn một kích cũng chỉ để da xuất hiện vết nứt, nhưng Thần cốt vẫn không thương, cái này đơn giản, hắn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, vết thương nhất thời khôi phục lại.
Mọi người nhìn mà trố mắt, bọn họ chưa từng gặp qua thể phách của ai cường đại như thế. Thể phách của ngươi cường còn chưa tính, nhưng vấn đề là lực khôi phục còn biến thái như vậy, phải làm sao bây giờ?
Trừ khi một kích có thể đánh Lăng Hàn bị thương nặng, nếu chỉ là vết thương nhẹ, hắn hoàn toàn có thể lần lượt khôi phục, mặc cho ngươi đánh đến thoát lực cũng vô dụng.
- Ha ha ha ha!
Trong tiếng cười dài, chỉ thấy một đạo nhân ảnh từ trên đỉnh núi bay xuống, vừa khéo chắn ở giữa Lăng Hàn và Triệu Luân.
Sa Nguyên!
Hắn mở chiết phiến, quạt hai cái nói:
- Triệu Luân, tiền đặt cuộc của ta đâu?
Triệu Luân nhất thời lộ ra vẻ giận dử:
- Lẽ nào ta còn không trả ngươi sao?
- Đó cũng không nhất định, một ngày chưa đến tay mình, ngày đó cũng không thể an tâm!
Sa Nguyên cười nói.
- Ngay cả thân huynh đệ cũng phải tính rõ ràng, nhanh cầm đồ vật đến đây đi!
Triệu Luân biết, đối phương là cố ý nhúng một cước, muốn bảo vệ Lăng Hàn, nhưng hắn há có thể cho đối phương như nguyện? Hắn lãnh đạm nói:
- Sa Nguyên, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665450/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.