Quyền quý hậu duệ như hắn, chỉ cần bắt được một cái cớ, vậy dù đánh giết Lăng Hàn cũng sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, tránh được luật pháp học viện, Hoàng Triều chế tài, sau đó sẽ khiêm tốn hành sự hai ba năm, tự nhiên có thể nghênh ngang đi ra, nên làm cái gì thì làm cái đó.
Lệ Vi Vi tức giận đến oa oa kêu to:
- Mặc kệ, ngươi muốn giết hắn mà nói, trước bước qua thi thể của bản tiểu thư!
- Lệ tứ tiểu thư, ngươi quá đề cao mình rồi!
Triệu Luân xa xa điểm Lệ Vi Vi một cái, phốc, một đạo quang hoa lập tức đánh vào trong cơ thể nàng, để cho nàng không thể động, miệng không thể mở, hoàn toàn thành bài biện.
Triệu Luân nhoẻn miệng cười, nhìn Lăng Hàn nói:
- Ngươi cho rằng, nơi này là học viện ta sẽ không dám giết ngươi? Ha ha, chỉ là ta chưa từng để ngươi vào mắt, nhưng ngươi không chịu làm chó của ta, lại giết người của ta, đó là đang tự tìm đường chết!
- Họ Triệu, ngươi cũng chỉ là tu luyện nhiều hơn ta mấy năm, nếu cùng năm hoặc cùng cảnh giới đánh một trận, ta một tay là có thể trấn áp ngươi!
Lăng Hàn khinh thường nói.
Tê, tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh.
Nếu như lúc này Lăng Hàn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, nói không chừng Triệu Luân sẽ mở một mặt, dù sao hắn cũng chỉ là mất mặt mà thôi. Nhưng Lăng Hàn lại còn đi kích thích hắn, vậy thì thật là đẩy mình tới tuyệt lộ.
Nhưng suy nghĩ lại một chút, Lăng Hàn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665449/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.