Đám người Lăng Hàn đều thét lên, bọn họ vô tội biết bao a, lại bị một con bạch thỏ gieo tai vạ!
- Đi, đi, đi!
Bọn họ vội vã chạy đi, đây căn bản không phải bọn họ có thể đối kháng, tùy tiện kéo một con ra liền có thể thu thập bọn họ mấy trăm lần.
Bọn họ cũng không kịp nhớ lộ tung tích, bay lượn ở trên bầu trời, nhanh chóng lao đi.
- Ta ngất, con thỏ chết tiệt kia lại theo đến!
Lăng Hàn quay đầu lại xem, chỉ thấy con thỏ trắng chết tiệt kia nhìn thấy bọn họ, lại chạy theo tới.
Tốc độ của con thỏ chết tiệt này thực quá nhanh, hai chân vừa đạp chính là mấy chục trượng, lại đang nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với bọn họ.
- Con thỏ chết tiệt này!
Tất cả mọi người cắn răng, ngươi nói ngươi âm chúng nó coi như thôi, lại còn muốn gieo vạ bọn họ, chúng ta có oán thù với ngươi sao!
- Ồ, con thỏ này thật giống như chính là con dẫn ta tiến vào sơn cốc kia.
Tần Liên Nguyệt đột nhiên nói.
- Mẹ kiếp, con thỏ này đúng là kẻ cắp chuyên nghiệp!
- Hại chúng ta thảm a!
- Có điều, chúng ta cũng là kẻ trộm, không tính oan uổng nha.
Lăng Hàn dùng nguyên lực quấn lấy tất cả mọi người, triển khai Quỷ Tiên Bộ, tốc độ bỗng nhiên tăng nhanh.
- Giá giá giá!
Hổ Nữu nghịch ngợm, cưỡi lên vai của Lăng Hàn, hưng phấn gọi lên, ở trong từ điển của nàng chưa từng có hai chữ sợ sệt.
Phốc phốc phốc, con bạch thỏ kia lại chân đạp không khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665050/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.