Quả nhiên, Tần Liên Nguyệt đối với mỹ vị như vậy hoàn toàn không kềm chế được, lại thêm thật thích tiểu nha đầu như Hổ Nữu, liền thả xuống tư thái, hỏi Hổ Nữu thức ăn, nhưng Hổ Nữu sao sẽ để ý đến nàng, chỉ ăn một mình, làm mọi người không ngừng nuốt nước miếng.
- Được rồi được rồi, nể tình dáng vẻ đáng thương của ngươi, lại cho ngươi ăn một miếng!
Đến cuối cùng, Hổ Nữu mới phân một miếng thịt cho Tần Liên Nguyệt, lấy rau dưa bao vây, đưa vào miệng của Tần Liên Nguyệt.
Nàng vẫn không có ý tốt, muốn cho Tần Liên Nguyệt nghiện luôn.
Tiểu nha đầu rất thù dai nha.
Quả nhiên, đêm đó Tần Liên Nguyệt lăn lộn khó ngủ, không có nếm trải tiên vị thì coi như thôi, nhưng đã ăn qua, lại không được ăn no, làm cho nàng rất dày vò a, bất quá cũng làm cho nàng hết sức tò mò, thịt này đến cùng là thịt gì, rau dưa kia trồng ra sao, tại sao ngon như vậy.
Ngày thứ hai, Tần Liên Nguyệt liền nhìn chằm chằm Lăng Hàn, lĩnh giáo hắn lai lịch của thịt thú và rau dưa.
Lăng Hàn phiền muộn không thôi, nói:
- Này không phải thịt thú, mà là thịt người, rau đương nhiên là dùng người làm phân trồng ra!
Hắn nói rất uy nghiêm đáng sợ, làm da mặt của Tần Liên Nguyệt co giật, bại lui mà đi, để Hổ Nữu ôm bụng cười to, chỉ cảm thấy cuối cùng báo được đại thù.
Tần Liên Nguyệt đương nhiên sẽ không tin tưởng, nàng chưa từng ăn thịt người, nhưng thân là võ giả, há có thể chưa thấy thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665041/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.