Sau khi chiến đến sơn cùng thủy tận, Lăng Hàn bắt đầu trốn.
Nguyên Tâm tự nhiên theo sát không nghỉ, hai người triển khai đại trốn giết.
Tại sao Lăng Hàn không trốn vào trong Hắc Tháp?
Đó là hắn không muốn quá ỷ lại Hắc Tháp.
Hắc Tháp đúng là chí bảo bảo mệnh, nhưng Lăng Hàn không coi đây là lá bài tẩy không gì làm không được, vạn nhất gặp phải cao thủ Hắc Tháp không thể chống đối, vậy làm sao bây giờ? Cái này không chút khuếch đại, phải biết Hắc Tháp cũng trọng thương, mà trên đời này cường giả nhiều lắm.
Hơn nữa, cứ gặp phải nguy hiểm liền trốn vào Hắc Tháp, cái này sẽ làm Lăng Hàn mất đi huyết tính và dũng khí.
Muốn leo lên đỉnh cao võ đạo, dũng khí là bản chất tuyệt đối không thể mất đi.
Vì lẽ đó Lăng Hàn thà rằng vết thương chồng chất, cũng không muốn dễ dàng trốn vào Hắc Tháp, hắn muốn dùng Nguyên Tâm đến mài giũa bản thân, bởi vì hắn cảm giác được đạo kiếm khí thứ tám đã sắp mở rộng.
Hắn là loại tính cách gặp áp lực càng lớn, thì tính dai, đấu chí càng mạnh, bởi vậy Nguyên Tâm là một viên đá mài dao rất tốt, có thể đánh bóng hắn.
Hết lần này tới lần khác, Lăng Hàn đều suýt chút nữa rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, nhưng Bất Diệt Thiên Kinh triển khai, thương thế nặng đến đâu cũng phục hồi rất nhanh, để hắn có thể chạy đi. Liên tục bảy ngày, Lăng Hàn vừa đánh vừa lui, lần nguy hiểm nhất là ngực của hắn bị bắn trúng, chính là cửa động bị phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/664840/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.