Edit: OnlyU
Giang Thiếu Bạch vất vả gửi hành lý xong, sau đó đến phòng chờ ngồi chờ lên máy bay. Hắn nhìn xung quanh toàn đầu là đầu nhốn nháo chờ máy bay, lắc đầu cảm thán: “Toàn người là người, đông quá.”
Diệp Đình Vân gật đầu: “Ừ, quá đông.”
Vì máy bay trễ chuyến nên mọi người đến có vẻ sớm.
Giang Thiếu Bạch đi mua hai ly kem, đưa một cái cho Diệp Đình Vân.
“Cho cậu, sân bay này hố quá, mua đồ trong này đắt hơn bên ngoài nhiều.”
“Chi phí cao mà.” Muốn thuê mặt bằng trong sân bay không rẻ đâu.
Mấy năm gần đây, sân bay được chỉnh đốn và cải cách, giá cả đã hạ xuống một chút chứ mấy năm trước còn đắt hơn.
“Cậu còn thiếu chút tiền đó sao?”
“Cũng đúng.” Hiện giờ hắn đã không còn là thằng nhóc nghèo khó – dù có văn hóa nhưng không nhà không xe khó cưới được vợ – trong mắt mắt mấy người lớn cùng thôn nữa rồi.
Đào Lâm nhìn Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân ngồi ăn kem, hắn thầm nghĩ lời đồn Giang Thiếu Bạch và Lạc Kỳ có một chân là giả nhưng với Diệp Đình Vân thì tám phần mười là thật rồi. Huấn luyện viên luôn ngại phiền, không muốn nhận nhiệm vụ lần này đột nhiên lại đồng ý, không chừng làvì Diệp Đình Vân muốn đi Quý Châu chơi dịp nghỉ lễ này, Giang Thiếu Bạch muốn đi theo, thuận tiện làm nhiệm vụ luôn.
Đào Lâm càng nghĩ càng thấy đúng, đây chắc chắn là chân tướng.
Trước kia có tờ tạp chí còn bày trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-con-ha-son-ky-ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/3101654/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.