Hai số phận - hai con người - mọi thứ dường như giống như một giấc chiêm bao vậy, chớp mắt mở mắt đã là một ngày mới.
An Khuê chẳng khác nào một con thú hoang nhỏ trong tầm ngắm, thật hay lại trở thành một miếng mồi ngon được đặt ở một môi trường chỉ toàn là thú săn mồi bị đói rất nhiều ngày, chúng chỉ có hai lựa chọn: 1 là ăn và 2 là không ăn,nhưng với bản tính một con thú săn mồi việc vồ dập miếng mồi ngon chính là quy tắc sinh tồn duy nhất của chúng.
Sau khi thực hiện hành cầm thú của mình, anh ta thậm chí còn ôm cô vào lòng, coi cô như một chiến lợi phẩm sau khi có được vậy,bàn tay khốn kiếp của anh ta vuốt ve mảng da dài ngay vùng cánh tay một cái thèm khát hơn mặc cho cô vốn đã bị anh vắt cạn kiệt sinh lực trước đó, trên tay anh ta là điếu thuốc lá nghi ngút khói đang cháy đỏ, nó giống như ngọn đuốc giữa mênh mông của màn đêm dùng để chỉ đường vậy - nhưng tình huống này lại là ngọn đuốc báo hiệu cho sự săn mồi thành công.
Tình huống vờn nhau giống như một con thú hoang nhỏ bị một con sư tử vồ lấy mà hầu như không còn sức phản kháng sau nhiều trận dằn co kịch liệt, tiếng kêu la thảm thiết thậm chí còn không thể thoát khỏi cổ họng nghẹn đắng vì bị thứ gì đó rắn rỏi của mãnh thú bóp nghẽn ở cổ họng, rõ ràng là sự ngạt thở nhưng lại không thể đưa cô về thiên đường mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-toi-la-nguoi-tinh/3548422/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.