Chương trước
Chương sau
Lão Ngũ vô cùng lo lắng chạy đến, với sự ổn trọng của Lão Ngũ, chuyện cũng sẽ không làm lớn chuyện, Vương Bác Thần cũng không quá lo lắng. 

Sau đó không lâu, Tư Lam đến. 

Vương Bác Thần nói ra kế hoạch của mình, Tư Lam có vẻ ghét bỏ nhìn Phạm Lệ Hoa. 

Tư Lam ghét nhất là bọn buôn người, tổ chức God cùng với những người cặn bã vô cùng này. Bởi vì năm đó cô ta là bị lừa bán, sau này gặp Vương Bác Thần, mới có được thành tựu như bây giờ. 

Sau này khi cô ta quay lại nhà lần nữa thì cha mẹ đã biến thành hai ngôi mộ. Cha mẹ vì tìm cô ta mà tiêu hết tài sản tích cóp trong nhà. 

Nhưng ông trời chưa bao giờ có mắt, lúc vận rủi kéo đến, chuyện chỉ càng ngày càng tồi tệ. 

Cha mẹ cuối cùng bệnh nặng, bởi vì không có tiền chữa bệnh mà chết. 

Bà nội vì tự trách mà tự sát. 

Mà tổ chức god, so với đám buôn người càng đáng giận gấp chục lần! 

Bọn họ chẳng những buôn bán người, còn buôn bán nội tạng, buôn bán thuốc phiện các loại. 

Phạm Lệ Hoa sợ hãi, nhất là ánh mắt của Tư Lam, làm cô ta cảm thấy như thấy tử thần, cầu khẩn nói: "Đừng giết tôi." 

Tư Lam lạnh lùng nói: "Chết hay không, phải xem cô có làm những chuyện kia không, nếu không có, chỉ cần cô phối hợp cho tốt, có thể giữ một mạng." 

Phạm Lệ Hoa vội vàng tỏ thái độ: "Tôi nhất định sẽ phối hợp thật tốt, nhất định sẽ phối hợp thật tốt." 

Trước khi đi Tư Lam cuối cùng cũng lấy dũng khí nói: "Anh Thần, tôi vẫn cảm thấy, anh hẳn là nên cùng chị dâu nói chuyện đàng hoàng một lần, hai người yêu nhau, có hiểu lầm gì mà không giải được chứ? Tôi cảm thấy chị dâu khẳng định đã nhận ra một số chuyện, anh có nghĩ đến, nếu như chị dâu cũng là vì an toàn của anh, mới làm ra những hành động này hay không? Tôi luôn cảm thấy, chị dâu không thể nào là người tuyệt tình như vậy. 

Tư Lam đi rồi, Vương Bác Thần lại đứng sững tại chỗ. 

Đúng vậy, Thanh Hà vẫn luôn tâm địa thiện lương. 

Lúc trước nhà họ Triệu bắt nạt cô như vậy, cô vẫn luôn cho nhà họ Triệu cơ hội, chỉ là nhà họ Triệu không có tiền đồ, có mắt không tròng, cho nên tự mình tìm chết. 

Thanh Hà không thể nào không nhìn anh bị hãm hại, bây giờ chỉ cần đảm người Hoa Mạnh Trường tìm được loại thuốc ảnh hưởng đến tâm trạng, là có thể nói rõ mọi thứ. 

Thời gian dài như vậy, Thanh Hà không thể nào không phát hiện được thân phận của mình. 

Có nhiều lần, anh cũng cảm thấy Thanh Hà là đang cố ý giả vờ không biết. 

Kể cả đám người nhà họ Triệu đã bị diệt và Lý Thành đã chết kia, thông qua mấy chuyện đó, bọn họ chẳng lẽ đều không thể đoán ra được thân phận của mình sao? 

Rõ ràng không có khả năng, bọn họ ngốc đến mức nào chứ? 

Trước kia Vương Bác Thần không nghĩ đến những chi tiết này, những sau khi hiểu về Cổ tộc ẩn thế và Thiên Đình, cùng với biết chân tướng mình là vật thí nghiệm, anh mới bắt đầu coi trọng những chi tiết này. 

Những thứ mà bản thân mình thể hiện ra ở thành phố Hà Châu, chỉ cần là người có tâm, đều có thể đoán được. 

Nhưng đám người Lý Thành và bà cụ Triệu vẫn cứ tự làm theo ý mình, cứ phải tìm đường chết, chẳng lẽ ngu xuẩn đến mức ngay cả những thứ này cũng không đoán ra được. 

Trước kia Vương Bác Thần không chú ý đến, bây giờ nhớ lại, bản thân anh cũng không tin. 

Cho nên, rất có khả năng là Cổ tộc ẩn thế hoặc là thiên đình ảnh hưởng đằng sau. 

Thủ đoạn của bọn họ vô cùng thần bí, rất có thể là cố ý tạo áp lực, làm đám người Lý Thành và bà cụ Triệu làm những việc ngu xuẩn. 

Vừa nghĩ thế, Vương Bác Thần càng cảm thấy rất có khả năng. 

"Mình là vật thí nghiệm, nhưng một đường đi lên này, những thứ mà mình gặp đều đang kích thích tâm trạng mình, mà mục đích của thiên đình là dị huyết nhà họ Vương trong cơ thể mình, cùng với huyết mạch di truyền bên phía mẹ mình..." 

Vương Bác Thần vừa đi vừa trầm tư, tự nhủ: "Chẳng lẽ mục đích của thiên đình là lợi dụng những chuyện này để kích thích mình, từ đó làm thức tỉnh hai loại huyết mạch trong cơ thể mình? Nhưng mình bây giờ chỉ mới thức tỉnh dị huyết nhà họ Vương hai lần, đã đến mức này, bọn họ chẳng lẽ không lo lắng, nếu mình hoàn toàn thức tỉnh hai loại huyết mạch, sẽ thoát khỏi khống chế của bọn họ? Hay là nói, thiên đình rất tự tin, có thể khống chế mình?" 

Vấn đề này, bây giờ vẫn chưa tìm được đáp án, chỉ có thể từng bước một vạch trần bộ mặt thật của thiên đình, mới có thể xác định. 

Đồng thời Vương Bác Thần cũng suy nghĩ một vấn đề khác, nếu như mình là vật thí nghiệm, vậy Vương Long thì sao? 


Kỳ thật hiểu rõ Vương Long nhất, vẫn là người nhà họ Vương. 

Nhưng Vương Bác Thần vẫn không muốn có liên hệ gì với nhà họ Vương, trong lòng anh vẫn không thể nào tiếp nhận. 

Rất nhanh, Vương Bác Thần đã đi đến quán net kia, nhưng mà hình ảnh trước mắt lại làm cho lửa giận của anh bùng ra. 

Một người đang tát lên mặt Lão Ngũ, Vương Bác Thần bước một bước dài đi đến, một cái tát đánh bay người nọ, lạnh lùng nói: "Đại ca của mấy người là ai?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.