Chương trước
Chương sau
Phía Bắc, đường Quan Nội, Trường An. 

Đây là địa bàn của nhà họ Tần của bảy đại thế gia. 

Cho dù là Bao Chức cũng không biết rõ về sự tồn tại của bảy đại thế gia, chứ đừng nói đến người bình thường. 

Những hào môn mà người bình thường biết đến, chính là những gia tộc được xếp hạng trong danh sách. 

Những hào môn kia chẳng qua là găng tay trắng mà bảy đại thế gia đẩy ra, chỉ để thu hút sự chú ý của người đời. 

Trong mắt người trần, các gia tộc hàng đầu của nước R chính là ngũ đại hào tộc, ngoài ra còn thêm nhà họ Vương ở Kinh Đô. 

Nhưng trên thực tế, bảy đại thế gia mới là gia tộc lớn nhất của nước R, chỉ là bọn họ đều ẩn mình phía sau bức màn, chỉ có người thực sự ở trong vòng trung tâm quyền lực mới biết sự tồn tại của bảy đại thế gia. 

Cùng lúc đó, cả con đường Quan Nội, không ai biết nhà họ Tần ở Trường An là một trong bảy đại thế gia, đều nghĩ chỉ là gia tộc hạng hai ở đường Quan Nội. 

Mặc dù có chút danh tiếng ở nơi đó, nhưng không có ai nghĩ đến nhà họ Tần sẽ có năng lượng lớn đến mức nào. 

Lúc này, gia chủ Tần Mệnh của nhà họ Tần có chút bực bội. 

Hai ngày trước Vương Bác Thần làm loạn nhà họ Lâm, giết chết con trai Lâm Chiến của Lâm Chấn, và quản gia Hồ Đông Minh của nhà họ Lâm, nhà họ Lâm còn phải bồi thường cho Vương Bác Thần 600 nghìn tỷ! 

Điều quan trọng nhất là, những lão quái vật bên phía nhà họ Lâm lại nhẫn nhịn, khiến Lâm Chấn đồng ý. 

Tần Mệnh sao có thể không biết, đám quái vật nhà họ Lâm đang sợ Vương Bác Thần là vật thực nghiệm của những đại nhân cổ tộc ẩn thế 

nên lo lắng sau khi giết chết Vương Bác Thần, sẽ bị các đại nhân hủy diệt gia tộc. 

Những người này vô cùng ấm ức, Vương Bác Thần có thể ra tay mà không hề cố kỵ điều gì, còn bọn họ lại không thể giết chết Vương Bác Thần. 

“Mẹ nó, bó chân trói tay, đây không phải là Vương Bác Thần tự mình đem đầu đến sao?” 

Tần Mệnh mắng một tiếng, lại bảo những lão quái thú của gia tộc liên lạc với cổ tộc ẩn thế, nhất định phải thoát khỏi sự ràng buộc này, nếu không Vương Bác Thần trắng trợn giết đến, sớm muộn gì cũng thất thủ. 

Đúng lúc này, đám lão quái thú nhà họ Tần truyền âm cho Tần Mệnh, có thể ra tay với Vương Bác Thần, không cần nhẫn nhịn. 

“Các đại nhân đã nói, không để bên trong các gia tộc ra tay, đối phó với Vương Bác Thần chỉ có thể dùng cường giả cùng cấp bậc hoặc mạnh hơn một chút, dưới điều kiện tiên đề này, nếu như Vương Bác Thần chết, mọi người không truy cứu trách nhiệm các gia tộc.” 

Có sự khẳng định của đám lão quái thú gia tộc, Tần Mệnh mới thở phào nhẹ nhõm. 

Chỉ cần các đại nhân không hạn chế, vậy dễ hành động hơn nhiều, nếu không chỉ có thể bị Vương Bác Thần từ từ kéo dài đến chết. 

Tần Mệnh lập tức liên hệ với Lâm Chấn. 

Cái chết của con trai đã tạo thành sự đả kích vô cùng lớn với Lâm Chấn, cả người dường như già đi hai mươi tuổi, Tần Mệnh khó tránh khỏi có chút cảm giác thỏ chết cáo thương. 

Cũng chính là bài học lúc trước của Lâm Chấn mới khiến ông ta bực bội hai ngày hôm nay, bảo gia tộc liên lạc với đại nhân của cổ tộc ẩn thế, để được một cơ hội như vậy. 

“Anh Lâm, cơ hội báo thù của anh đến rồi, anh định làm như thế nào?” 

“Tôi muốn bắt cái tên súc sinh Vương Bác Thần kia về để từ từ hành hạ cho đến chết, tôi phải băm vằm vợ con cậu ta thành từng mảnh ở 

2/4 

trước mặt cậu ta! Tôi phải để cậu ta trải nghiệm cảm giác mất đi người thân. 

Trong giọng nói của Lâm Chấn toàn là sự hận thù. 

Tần Mệnh lại thở dài, nói: “Đại hội võ đạo sắp bắt đầu rồi, đây là thời điểm quan trọng để chúng ta tranh giành quyền lực với Hàn Đỉnh, chúng ta không thể chỉ nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần, còn phải trông chừng Hàn Đỉnh, lão già kia mặc dù không phải là người trong võ đạo, nhưng thủ đoạn không đơn giản. Quách Đỉnh, Nguyễn Văn Việt đều là những người rất xảo quyệt, đừng bị bọn họ lợi dụng cảm xúc hiện tại của ông.” 

“Những người này đều là cao thủ chơi đòn tâm lý, nhất định không được đại ý. Trận đấu ở điện Huyện Hồ chúng ta đã thua một lần rồi, liên minh y học đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của chúng ta, không thể để bọn họ mua chuộc lòng người ở giới võ đạo.” 

Trong điện thoại, Lâm Chấn u ám nói: “Yên tâm, bây giờ tôi tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào, sẽ không bị thù hận che mờ mắt đâu.” 


Chỉ là sau này Vương Long đột nhiên xuất hiện, một cái tát đã khiến ông ta tàn phế, để lại ám ảnh tâm lý rất nghiêm trọng cho ông ta, sa sút đến tận bây giờ. 

Cái chết của con trai mấy ngày trước, đã kích thích ông ta, ông ta hận Vương Bác Thần, còn hận những người của cổ tộc ẩn thế, không hề quan tâm đến sự sống chết của con trai mình là Lâm Chiến! 

Làm chó cho người khác đã làm đến mức trở nên kém cỏi! 

Lâm Chấn trầm giọng nói: “Tôi nhớ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.