Bước ra từ trang viên nhà họ Lâm, Tam Thế Tổ vẫn chưa thể khôi phục lại sau cú sốc cực lớn.
"Anh Thần, tổng tài sản của nhà họ Lâm thực sự có 9 triệu tỷ? Thật sự là được truyền thừa từ lâu trước đó?”
Những chuyện này đối với anh ta mà nói, quả thực quá hoang đường rồi, mặc dù anh ta biết sự tồn tại của giới võ đạo, cũng biết võ hoàng, nhưng gia tộc truyền thừa hàng ngàn năm, vẫn là lần đầu tiên gặp.
Đặc biệt là trước đây trong mắt anh ta, nhà họ Lâm chỉ là một sự tồn tại không đáng để quan tâm, nhưng không ngờ lại là một quái vật biển sâu.
"Ít gặp thì gì cũng lạ, nhà họ Cổ chúng tôi cũng truyền thừa chín trăm năm rồi, rất kỳ quái sao?”
Cổ Linh Linh nói với vẻ quen quá hóa thường, khinh thường nhìn Tam Thế Tổ.
"Tình cảm nhạt rồi, cô cũng chưa từng nói với tôi.”
Bao Chức nhìn Cổ Linh Linh với vẻ oán hận.
Ninh Danh cười nói: “Có một số thứ ngay cả ba cậu cũng không rõ chứ đừng nói là cậu.”
Bao Chức cũng không phải là kiểu người luyên thuyên, cười haha và hỏi: “Anh Thần, vậy tiếp theo chúng ta đi đâu?”
Vương Bác Thần nhìn anh ta chằm chằm, nói: “Cậu về nhà đi, về nhà cấm dục một năm, nếu không mạng sống khó giữ.”
"Hả?"
Bao Chức nhìn thấy Vương Bác Thần không giống như đang đùa, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, nơm nớp lo sợ hỏi: “Anh Thần, thật sự nghiêm trọng như vậy sao?”
Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676203/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.