Ực ực.
Bao Chức nuốt nước bọt, nhà họ Bao bọn họ nói là dược thương đứng đầu của Giang Nam Đạo, nhưng tổng tài sản của gia tộc cũng không quá 1,5 triệu tỷ.
Mà nhà họ Lâm lại có thể bỏ ra 480 nghìn tỷ để bồi thường!
Đây là kích thước của cấp bậc gì?
Nhà họ Lâm rốt cuộc làm gì?
Làm gì mà kiếm tiền được vậy.
Còn nữa, truyền thừa 1000 năm là thật hay giả?
Anh ta sao nghe không hiểu gì cả?
Bao Chức cảm thấy mình giống như đi sai chỗ thế.
Theo anh ta biết, nhà họ Lâm tính ra cũng chỉ là gia tộc tuyến hai, sao lại như một con cự thú biển sâu thật sự?
Đù.
“Vương Bác Thần, cậu đừng ép tôi!!”
Lâm Chấn suýt nữa nôn ra máu.
“Ép ông thì như nào?”
Vương Bác Thần giơ tay đập ngã Lâm Chấn ra đất, một chân giẫm lên ngực của Lâm Chấn.
Nhìn xuống Lâm Chấn, lạnh lùng nói: “Đây chỉ là lãi, nợ của chúng ta từ từ tính. Trở về nói với chủ của ông, nếu tôi đã là vật thí nghiệm, vậy tôi không có kiêng kỵ gì hết, cùng lắm cá chết lưới rách.”
“Tôi không biết các người muốn làm gì, tôi cũng không để tâm, cũng lười nghĩ. Nhưng nếu chọc ông đây, ông đây sẽ lật đổ ván cờ, xem các người còn chơi kiểu gì!”
Vương Bác Thần lại tát một cái vào mặt của Lâm Chấn, mắng: “Đồ chó, thật sự nghĩ tôi không nổi giận sao? Giết con trai của ông, là cảnh cáo! Thật sự coi chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676202/chuong-981.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.