Đám người Vương Bác Thần đến Kim Lăng, trên người Bao Chức treo đầy bao lớn bao nhỏ, mệt như chó con, Cổ Linh Linh ở một bên ăn kem thảnh thơi thảnh thơi.
“Tôi nói cô Cổ ơi, cũng phải cho tôi ăn một miếng kem que đi chứ, tôi đây mệt chết mệt sống giúp cô chuyển hành lý, cô cũng không thể chỉ để cho ngựa chạy không cho ngựa ăn cỏ chứ?”
Bao Chức vẻ mặt u oán, Cổ Linh Linh ả đàn ông này quá thù dai, còn nhớ rõ câu nói kia của anh ta.
“Câm miệng, cậu không có quyền nói chuyện, đây là trừng phạt đối với cậu, còn dám mắng tôi, tôi lập tức gọi điện thoại cho chị Tĩnh.”
Cổ Linh Linh hung tợn nói.
Bao Chức lập tức sợ hãi, bởi vì chuyện anh ta đào hôn, hiện tại Hàn Tĩnh đang đuổi giết nguời khắp thế giới.
Hơn nữa Hàn lão hổ đã nói, nếu bắt được anh ta, sẽ khiến anh ta cả đời này không thể làm đàn ông, phải cắt bỏ cái thứ kia của anh ta.
Quản gia lén lút nói cho anh ta biết, Hàn lão hổ ở nhà họ Bao đại náo một hồi, Bao Đình Cẩn tươi cười bồi tiếp, cũng thừa nhận Hàn Tĩnh là con dâu duy nhất của nhà họ Bao, lúc này Hàn lão hổ mới từ bỏ.
Dưới loại tình huống này, tam thế tổ nào còn dám đắc tội Cổ Linh Linh.
Vừa ra khỏi sân bay, một người đàn ông trung niên đã ngăn Vương Bác Thần lại.
“Ngài Vương, chủ nhân nhà tôi muốn gặp ngài.”
Vương Bác Thần gật gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676188/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.