Lâm Chấn nhíu mày nói: "Vương Bác Thần đâu? Cậu ta chính là con của người phụ nữ kia, trong cơ thể cậu ta tất nhiên cũng tồn tại thần huyết, còn có dị huyết của nhà họ Vương."
Tần Mệnh thản nhiên nói: "Vương Bác Thần cũng chỉ là một vật thí nghiệm mà chúng ta thả ra mà thôi, hiện tại cậu ta có thể đạt tới độ cao này, tiềm lực của dị huyết đã thử ra, nhưng thần huyết còn chưa có.
"Các đại nhân muốn biết sau khi thần huyết thức tỉnh, hai loại huyết mạch này va chạm, trên người Vương Bác Thần sẽ phát sinh biến hóa gì. Dị huyết của nhà họ Vương không thua gì thần huyết, chỉ là chúng ta bây giờ còn chưa hiểu được dị huyết này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.”
"Về phần Vương Bác Thần, cũng không có gì phải lo lắng, cho dù cậu ta trưởng thành như thế nào, cũng đều ở trong dự liệu của các đại nhân, mặc dù là cậu ta có thể đột phá Siêu Phàm Cảnh thì như thế nào? Ở trước mặt các đại nhân cũng chỉ là con kiến hôi, chỉ là một vật thí nghiệm của các đại nhân mà thôi."
Lâm Chấn nhỏ giọng hỏi: "Các đại nhân nói như thế nào?"
Tần Mệnh không thèm để ý nói: "Vương Bác Thần muốn làm cái gì, để cho cậu ta đi làm là được, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay. Về phần Hàn Đỉnh, nếu ông ta muốn củng cố quyền lực thế tục, vậy để cho ông ta thành công thì như thế nào? Quyền lực thế tục chẳng qua chỉ là một trò chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676187/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.