Xử lý xong nghiệt long, Cổ Hách mở tiệc chiêu đãi Vương Bác Thần.
Cổ Hách muốn Ninh Danh ở lại, nhưng bị Ninh Danh từ chối.
"Bao Chức, cậu vừa rồi không ngờ dám mắng tôi, cậu cho tôi là kẻ ngốc sao? Cậu lại dám mắng tôi là chó!"
Trong bữa tiệc, Cổ Linh Linh vốn đang buồn bực ăn cơm, bỗng nhiên dừng lại, kéo áo Bao Chức, ngay sau đó chính là một quyền đấm vào mắt Bao Chức.
Bao Chức bị đánh mắt gấu trúc, kinh ngạc nhìn Cổ Linh Linh, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.
“Hồ đồ!”
Cổ Hách hung hăng trừng mắt nhìn Cổ Linh Linh một cái, bỗng nhiên có loại cảm giác đứa con gái này bị nuôi thành phế rồi.
Chẳng lẽ muốn sinh thêm một đứa con thứ nhị tinh?
Mọi người cũng không biết nói gì.
Không ngờ bây giờ con mới phản ứng lại?
Cung phản xạ của con chỉ đủ hai giờ?
Cổ Linh Linh không cam lòng ở trên con mắt còn lại của Bao Chức lại bồi thêm một quyền, lúc này mới hừ nói: "Ai bảo cậu ta mắng tôi trước? Lại dám nói tôi là chó."
Bao Chức: "Tôi …"
Bỏ đi, không chấp nhặt với ả đàn ông này, chứ không lại bị đánh một trận thì mất hết mặt mũi rồi.
Chờ cơm nước xong, Bao Chức lén lút đi tới bên người Vương Bác Thần, vẻ mặt cầu xin hỏi: "Anh Thần, anh xem tôi có thể tu luyện hay không? Tôi cảm thấy trở thành tu sĩ rất trâu bò."
Nói xong, anh ta còn lặng lẽ nhìn sang bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676183/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.