“Cháu trai, nghe cho kỹ, ông đây đột phá đến Đằng Vân Cảnh, chỉ là cơ thể đột phá, tu vi vẫn là tu vi Siêu Phàm Cảnh như cũ, hơn nữa, một trăm năm này, ông đây vẫn luôn rèn luyện Siêu Phàm Cảnh vô số lần, tương đương với việc nhiều lần từ võ giả đến Siêu Phàm Cảnh, cho nên thực lực của ông có thể sánh với cường giả Đằng Vân Cảnh, hiểu không?”
Vương Bác Thần ngẩn ra, lập tức bừng tỉnh hiểu ra.
“Ý của ông là, sau khi bị cắt ngang, ông vẫn tự rèn luyện bản thân, rèn luyện một trăm năm? Đây chẳng phải là nói, bây giờ ông chỉ cần lấy được công pháp của Đằng Vân Cảnh thì sẽ dồn ít thành nhiều , một phát lên trời?”
Cổ Nhật Long gật đầu: “Không sai, nếu như so Siêu Phàm Cảnh với một cọng cỏ, như vậy cùng độ cao đấy, căn tu của người khác có thể chỉ hơn hai thước, mà của tôi lại hơn mười thước. Cậu nói xem, nếu như hai người bắt đầu sinh trưởng ở dưới điều kiện như nhau, ai sẽ nhanh hơn? Ai sẽ càng to lớn hơn?”
Ông già này không đứng đắn!
Nhưng mà lời thô ý không thô.
Trong lòng Vương Bác Thần phỉ nhổ, anh ta xem như hiểu rõ rồi.
Mặc dù cùng là Siêu Phàm Cảnh, nhưng ông cụ này rèn luyện một trăm năm, mà anh mới có thời gian bao lâu?
Này giống như là một loại trúc, năm năm không cao lên chỉ cắm rễ sâu, đến mùa mưa năm thứ sáu, chỉ cần sáu tuần là có thể lên đến mười lăm mét!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676176/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.