“Tên nhóc, cậu đang uy hiếp tôi?”
Cổ Nhật Long đánh một cái vào ót Vương Bác Thần: “Tuổi không lớn lắm, tâm nhãn lại không ít, lão phu ta nới với cậu là chuyện cổ tộc ẩn thế, có quan hệ gì với bảy đại thế gia đâu chứ?”
Vương Bác Thần tức giận nói: “Ông già, đủ rồi đó, đừng tưởng ông lớn tuổi thì tôi không dám đánh ông. Sảng khoái chút, hợp tác hay không? Muốn hợp tác thì nói mấy thứ này cho tôi, không hợp tác thì bỏ đi.”
Vương Bác Thần lại đột nhiên cười nói: “Dù sao có nhà họ Cổ hợp tác, nếu như tôi thắng, nhà họ Cổ cũng huy hoàng theo, nếu như tôi chết rồi, nhà họ Cổ cũng sẽ cùng gặp xui xẻo. Tôi cũng không tin ông không quan tâm.”
Cổ Nhật Long nhìn chằm chằm sao Vương Bác Thần nửa ngày, sờ đầu Vương Bác Thần, nghi ngờ hỏi: “Cậu thực sự không phải con ruột của thằng nhóc tên Vương Long kia chứ? Vì sao lại có cùng cái vẻ mặt chó với cậu ta?”
“Ông già này, ông đủ rồi đó!”
Vương Bác Thần đưa tay ra đập vào tay Cổ Nhật Long lại bị Cổ Nhật Long tát một cái nửa người cùng vùi vào đất.
Cổ Nhật Long khinh thường nói: “Không biết lớn nhỏ, không phải chỉ là Siêu Phàm Cảnh thôi sao, rất mạnh sao? Lão phu thân là cường giả Đằng Vân Cảnh, cũng không có kiêu ngạo như cậu!”
Vương Bác Thần: “…”
Ông già này thật mạnh, đánh không lại!
Ông già này, ông chờ đó cho tôi!
Món nợ này, tôi nhớ kỹ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676175/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.