Hả?
Ninh Danh ngây người, cháu gái này là đầu óc thiếu dây sao?
Con mắt nào của cô thấy chúng tôi muốn đào mộ phần tổ tiên nhà cô chứ?
Vừa rồi còn khen cô đấy, nháy mắt đã hỏi câu hỏi thiếu não như vậy.
Hơn nữa, với thân phận của Thiên Chủ, còn phải đến đào mộ phần tổ tiên nhà cô?
“Hai vị.. đại hiệp, trong mộ phần tổ tiên nhà tôi thật sự không có gì quý giá, căn bản không có vật bồi táng, hai người nếu như muốn xả giận, vậy người nào nhà họ Cổ trêu chọc hai người, tôi mang hai người đi tìm người đó, hoàn toàn không cần phải làm như vậy.”
Cổ Linh Linh cẩn cẩn thận thận nói.
Ninh Danh: “…’
Chúng ta như thế này giống trộm mộ sao?
Ninh Danh không còn gì để nói: “Cô hiểu lầm rồi, tiên sinh nhà chúng tôi chỉ là đến nơi này ngắm cảnh thôi.”
Cổ Linh Linh thở phào nhẹ nhõm nói: “Chỉ cần không phải đào mộ phần tổ tiên của tôi là được rồi, nếu thưởng thức phong cảnh, tôi có thể dẫn đường cho hai người, một trăm dặm xung quanh đây đều là địa bàn nhà họ Cổ chúng tôi, tôi rất quen thuộc.”
Đúng lúc này, đột nhiên một trận gió lớn nổi lên, trong gió lớn mang theo một hơi thở tanh máu.
Sắc mặt Ninh Danh thay đổi, hơi thở Huyết Sát Chi Khí thật nồng, đây là có chuyện gì.
Ông ta che cho Cố Linh Linh ở sau người, cảnh giác nhìn xung quanh.
Cùng lúc đó, một giọng nói đột nhiên nổ vang:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676157/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.