“Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi nói, tôi nói.”
Anh Long quản lý sợ tới mức quỳ trên mặt đất, cầu xin tha thứ: “Cậu Tống ở phòng VIP Đế Vương, cậu Tống ở phòng VIP Đế Vương.”
Vương Bác Thần chẳng nhìn anh ta một lần đã đi thẳng đến phòng VIP Đế Vương.
Vu lão Tam sợ hãi không dám nói lời nào, nằm trên đất giả chết, bây giờ anh ta chỉ muốn giảm bớt cảm giác tồn tại, tốt nhất là khiến hai ác ma này quên mình.
Nhưng tiếc là Nhạc Ẩn Long vẫn xách anh ta lên, đi theo sau Vương Bác Thần.
Lúc này anh Long mới run lẩy bẩy lấy điện thoại ra, gọi điện, nhưng sợ tới mức không thốt ra được một câu hoàn chỉnh: “Kim… Ông Kim, xảy… xảy ra chuyện rồi, các anh em chết… chết rồi.”
Khi anh ta báo tin, Vương Bác Thần nghe thấy rõ ràng nhưng anh không quan tâm.
Nhạc Ẩn Long quay đầu lại, khóe miệng trái cong lên, lộ ra nụ cười xấu xa.
Anh Long hoảng sợ đến mức làm rơi điện thoại xuống đất, bỗng chốc cảm giác thấy hình như mình đã làm gì sai, không nên gọi cuộc gọi này.
Trong phòng VIP Đế Vương, Tống Nguyên Lễ đã không thể chờ được nữa, đang định gọi cho Vu lão Tam.
Nhưng đột nhiên, cánh cửa phòng VIP bị đá bật ra.
Anh ta còn chưa phản ứng lại thì một bóng đen đã lao thẳng lên người.
“Con mẹ nó, muốn chết à!”
Tống Nguyên Lễ đẩy bóng đen đó ra, lúc này mới phát hiện là Vu lão Tam!
“Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676080/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.