“Chết tiệt, anh dám đánh tôi? Anh cũng không thử hỏi xem tôi là ai!”
Quản lý bị Nhạc Ẩn Long tát chảy máu khoé miệng, chảy ra một chút máu, anh ta gằn giọng: “Tôi thấy là anh chán sống rồi, đánh ông đây đúng không? Hôm nay tôi sẽ khiến hai người không bước ra được khỏi cánh cửa này!”
Chát!
Quản lý còn chưa kịp phản ứng thì Nhạc Ẩn Long đã lại cho anh ta thêm một cái tát nữa, lần này anh ta suýt thì ngã ngửa, nửa khuôn mặt tê dại.
“Anh Vương đang hỏi anh.”
Nhạc Ẩn Long vẫn nói câu đó.
“Con mẹ nó, dám đánh anh Long của chúng tao, chúng mày đúng là tự tìm cái chết!”
Lúc này, nhân viên phục vụ kia dẫn theo mười mấy tên đàn em tới.
Thoạt nhìn đã thấy nhóm người này không phải loại người tốt đẹp, ai cũng cởi trần, xăm rồng xăm hổ đầy người trông rất dữ tợn, trong tay còn cầm gậy gộc, dao phay.
Bọn chúng hung ác lao tới.
“Mẹ kiếp, muốn chết cũng không chọn chỗ!”
“Anh Long, anh không sao chứ?”
“Chém chết hai tên khốn kiếp này đi!”
Anh Long quản lý đứng dậy, ôm nửa khuôn mặt, tức giận nói: “Chặt tay bọn chúng cho ông!”
Đám thuộc hạ lập tức bao vây Vương Bác Thần và Nhạc Ẩn Long.
Khoé miệng bên trái của Nhạc Ẩn Long khẽ cong lên theo thói quen, lộ ra nụ cười nham hiểm, ánh mắt hiện lên vẻ khát máu, anh ta liếm môi: “Đúng là hơi nhớ những ngày tháng máu nhuộm đầy đường trước đây, từ khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676079/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.