Chương trước
Chương sau
“Ông nói cái gì?”

Cả người của Vương Bác Thần rung lên, như bị sét đánh, vụt cái xuất hiện ở trước mặt võ vương đó, túm lấy cổ áo của ông ta!

“Ông biết cái gì? Nói cho tôi!”

Vương Bác Thần lúc này giống như một kẻ điên, trong hai mắt tràn ngập tơ máu!

Năm đó mẹ bị nhà họ Lý hại chết, anh cho rằng đã chết rồi, kết quả khoảng thời gian trước phần mộ của mẹ bị Vương Kinh Hồng và Vương Hạo đào ra, bên trong không có hài cốt của mẹ, chỉ có một lá thư!

Trong bức thư chỉ viết một câu: “Mẹ cậu chưa chết, tôi mang đi đây!”

Anh luôn cho thủ hạ tra tìm tin tức của mẹ, nhưng mãi tới bây giờ cũng không có bất kỳ manh mối gì.

Không ai biết bức thư đó là ai viết, cũng không ai biết là ai mang mẹ đi!

Khoảng thời gian này, Vương Bác Thần bề ngoài nhìn như rất bình thường, rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế, anh đã sắp đè nén tới điên rồi!

Nhưng, biển người mênh mông, trời đất rộng lớn, anh đi đâu tìm mẹ?

Vị võ vương này bị Vương Bác Thần bóp suýt nữa nghẹt thở, phần mặt đỏ bừng, mãi cho tới bây giờ ông ta mới thật sự cảm nhận được sự mạnh mẽ của Vương Bác Thần!

Chỉ bóp cổ của ông ta thì khiến ông ta cảm giác mình sắp chết rồi!

“Thần chủ, ông ta không chịu được sức mạnh của anh.”

Tư Lam vội vàng nhắc nhở, thần chủ còn chưa dùng hết sức, nếu không võ vương này lúc này đã là cái xác rồi!

Vương Bác Thần cũng ý thức được mình manh động, suýt nữa lỡ tay giết anh ta.

Nhưng tin tức của mẹ không thể khiến anh duy trì lý trí.

“Nói!”

Vương Bác Thần lạnh lùng quăng ra một chữ.

Tên võ vương đó bị ném ở trên đất, ho kịch liệt, hai tay ôm cổ, khó khăn nói: “Thần chủ, chỉ cần ngài tha cho tôi, đừng để tôi tới đội cảm tử, tôi nói cho ngài.”

“Uy hiếp tôi ư?”

Vương Bác Thần cười gằn, ánh mắt rét lạnh khiến Tư Lam cũng vô thức lùi lại một bước.

“Vậy ngài giết tôi đi, tôi thà chết cũng không đến đội cảm tử, ngài cũng mãi mãi đừng hòng biết được tin tức của mẹ ngài.”

Tên võ vương này to gan, muốn dùng tin tức này đổi lấy cơ hội cho mình sống.

Tuy bây giờ không giết bọn họ, nhưng ai cũng biết, chỉ cần vào đội cảm tử, còn khổ hơn chết!

“Nước R có một môn đạo thuật thất truyền, tên là thuật soát hồn.”

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn ông ta.

Vị võ vương này giật mình sợ hãi, trong ánh mắt lộ ra sự kinh sợ, hét lên: “Không, không thể, ngài sao lại biết, chuyện này không thể nào!

Thuật soát hồn, đây là một môn đạo thuật trong Đạo Môn cổ đại, tương truyền là diễn hóa từ thần thuật thượng cổ mà thành, là bí tịch bất truyền của Đạo Môn, cấm thuật chỉ có chưởng giáo của Đạo Môn mới có thể học.

Nhưng theo như bọn họ biết, môn cấm thuật của Đạo Môn này đã thất truyền từ hai ngàn năm trước.

Vương Bác Thần sao lại biết?

Vương Bác Thần hừ lạnh một tiếng, tay phải ấn vào đầu của ông ta.

“Á---”

Tên võ vương này hét lên đầy đau đớn, chỉ là trong nháy mắt, cả người đổ mồ hôi lạnh như mưa, quần áo ướt hết, ngũ quan đau khổ tới xoắn lại, âm thanh phát ra không giống tiếng người.

Các võ vương khác bị dọa cho toàn thân run rẩy, có mấy người trực tiếp bị dọa đái ra quần!

Đường đường là võ vương, tồn tại mạnh nhất dưới chiến thần, lúc này bị dọa đái ra quần!

“Hừ, nhà họ Cổ, các người tìm chết!”

Vương Bác Thần kết thúc việc soát hồn, trên mặt như phủ một lớp hàn sương.

Anh thế nào cũng không ngờ, chuyện của mẹ năm đó, nhà họ Cổ một trong bảy đại thế gia vậy mà cũng tham gia!

Nhà họ Lý chẳng qua chỉ là tôm hùm nhỏ, nhà họ Vương cũng chỉ là súng của người khác!

Ở sau lưng của hai nhà này đều có bóng dáng của nhà họ Cổ.

Nếu không phải soát hồn, anh mãi mãi sẽ không biết, năm đó mẹ xảy ra chuyện, nước vậy mà sâu như vậy!

Chỉ là, là một trong bảy đại thế gia, tại sao lại muốn ra tay với mẹ?

Mục đích của bọn họ là gì?

Chỉ đáng tiếc, tên võ vương này chỉ biết một chút lông tóc, muốn giải câu đố, còn phải tới nhà họ Cổ một chuyến.

Vào lúc này, điện thoại của Vương Bác Thần đổ chuông, là mẹ vợ gọi tới.

“Bác Thần, không hay rồi, chúng ta đắc tội với một nhân vật lớn, công ty dưới tên Thanh Hà, tất cả bị niêm phong rồi, Thanh Hà cũng bị đưa đi rồi!”

Cái gì?!

Là ai dám ra tay với Thanh Hà!!


Tư Lam vội vàng sắp xếp trực thăng.

Vương Bác Thần tạm thời không quan tâm bên phía Liên minh Y học nữa, những chuyện khác để sau rồi tính, bây giờ anh phải quay về gấp!

Bây giờ người dám ra tay với Triệu Thanh Hà, không phải là người bình thường!

Vô cùng khẩn cấp!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.