“Ông nói cái gì?”
Cả người của Vương Bác Thần rung lên, như bị sét đánh, vụt cái xuất hiện ở trước mặt võ vương đó, túm lấy cổ áo của ông ta!
“Ông biết cái gì? Nói cho tôi!”
Vương Bác Thần lúc này giống như một kẻ điên, trong hai mắt tràn ngập tơ máu!
Năm đó mẹ bị nhà họ Lý hại chết, anh cho rằng đã chết rồi, kết quả khoảng thời gian trước phần mộ của mẹ bị Vương Kinh Hồng và Vương Hạo đào ra, bên trong không có hài cốt của mẹ, chỉ có một lá thư!
Trong bức thư chỉ viết một câu: “Mẹ cậu chưa chết, tôi mang đi đây!”
Anh luôn cho thủ hạ tra tìm tin tức của mẹ, nhưng mãi tới bây giờ cũng không có bất kỳ manh mối gì.
Không ai biết bức thư đó là ai viết, cũng không ai biết là ai mang mẹ đi!
Khoảng thời gian này, Vương Bác Thần bề ngoài nhìn như rất bình thường, rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế, anh đã sắp đè nén tới điên rồi!
Nhưng, biển người mênh mông, trời đất rộng lớn, anh đi đâu tìm mẹ?
Vị võ vương này bị Vương Bác Thần bóp suýt nữa nghẹt thở, phần mặt đỏ bừng, mãi cho tới bây giờ ông ta mới thật sự cảm nhận được sự mạnh mẽ của Vương Bác Thần!
Chỉ bóp cổ của ông ta thì khiến ông ta cảm giác mình sắp chết rồi!
“Thần chủ, ông ta không chịu được sức mạnh của anh.”
Tư Lam vội vàng nhắc nhở, thần chủ còn chưa dùng hết sức, nếu không võ vương này lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676069/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.