“Tôi biết sai rồi, tôi không có quan hệ gì với bọn họ, xem tôi như cái rắm mà thả? Tha cho tôi đi.”
Trương Lăng Vân vội vàng nói, hơn nữa còn liên tục tát vào mặt mình: “Tôi chính là cái đồ miệng thối, là miệng chó của tôi không nhả ra được ngà voi, tôi chỉ biết ba hoa, bây giờ tôi biết sai rồi, tôi tình nguyện nhận thua, tôi tình nguyện nhận thua. Tha cho tôi, tha cho tôi đi mà.”
Dáng vẻ quỳ lạy, van xin của Trương Lăng Vân khiến trong lòng mấy vị đại diện của thế gia tràn ngập sự xem thường.
Đường đường là cậu chủ của một trong năm đại gia tộc, lại quỳ lạy Vương Bác Thần, đúng là tham sống sợ chết!
Thua thì thế nào?
Lẽ nào bọn họ thật sự dám giết mình và những người khác?
Lẽ nào bọn họ thật sự dám khai chiến với thế gia hào tộc?
Nực cười!
Thế gia hào tộc có ảnh hưởng rất lớn với nước R, cho dù Vương Bác Thần là người do quốc chủ Hàn Đỉnh phái đến, lẽ nào bây giờ quốc chủ còn dám lật mặt với thế gia hào tộc?
Đại diện nhà họ Lâm nghiến răng, cứng miệng nói: “Vương Bác Thần thắng thì làm sao? Mấy người chúng tôi đại diện cho bảy đại thế gia, ra tay với chúng tôi chính là khiêu khích bảy đại thế gia. Lẽ nào các ông thật sự dám giết người? Những lời lúc nãy tôi nói thì thế nào? Tôi nói không giữ lời không được sao? Tôi chỉ thuận miệng nói mấy câu thôi, không được hả?”
Đại diện nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676055/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.