Lời nói của Vương Bác Thần, giọng nói không lớn.
Nhưng giống như một hòn đá khổng lồ, rơi xuống mặt hồ yên tĩnh không một gợn sóng, lập tức nổi lên những con sóng lớn.
“Các người, thua rồi!”
Hồ Quốc Trụ đứng lên, giọng nói như tiếng sấm, mang theo một luồng uy áp.
“Không sai, cho dù các người dùng trăm phương ngàn kế, nhưng các người vẫn thua!”
Lúc này, ngay cả quốc chủ Hàn Đỉnh cũng kích động, đứng lên, ở trong nhóm người, lạnh lùng hét lên.
“Các người thua rồi, còn kiếm cớ gì nữa?”
Những y sĩ bất mãn với thế gia hào môn, lúc này cũng lần lượt lên tiếng.
Đúng là thích chết đi được!
Lúc nãy, thế gia hào tộc một mực thúc ép, nhìn thấy vậy bọn họ cũng cảm thấy uất ức thay cho Vương Bác Thần, đúng là ức hiếp người quá đáng.
Chưa từng thấy loại người nào không cần mặt mũi như vậy, cố ý phá hoại việc luyện dược của Vương Bác Thần một cách trắng trợn.
“Âm mưu và thủ đoạn của các người cũng vô dụng thôi, cho dù mấy người cố ý kéo dài thời gian đóng lò cũng chả có tác dụng gì, bây giờ, các người thua rồi, chấp nhận trừng phạt đi!”
Có người kích động hét lên.
Thực sự khiến người khác vô cùng sảng khoái!
Đúng là quá hả hê!
Lúc nãy nhìn mà có bao nhiêu sự uất ức, bây giờ sảng khoái bấy nhiêu!
Bọn họ đều là y sĩ, biết lúc luyện dược, bị người khác cố ý quấy nhiễu tâm tình, kéo dài thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676054/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.