Chương trước
Chương sau
Ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía Vương Bác Thần.

Họ muốn nhìn cho rõ rốt cuộc là kẻ nào mà lại to gan thách đấu với sáu vị thần y như thế.

Có nghĩa là chống lại cả Liên minh Y học.

Dù là năm đại hào tộc, bảy đại thế gia cũng không dám khiêu khích Liên minh Y học.

Các y sĩ giỏi từ khắp nơi trên thế giới đều xuất thân từ Liên minh Y học, đây là một thế lực cực kỳ đáng sợ.

Không phải y sĩ đáng sợ, tuy tính tình bọn họ kỳ quái, thay đổi thất thường, không được ai thích.

Nhưng điều đáng sợ là mối quan hệ phía sau các y sĩ , phía sau một y sĩ xuất sắc sẽ có rất nhiều cao thủ chống lưng.

Vì vậy, vào thời điểm năm đại hào tộc và bảy đại thế gia tranh cãi với phía Quốc chủ Hàn Đỉnh, Liên minh Y học đã trở thành bên quan trọng nhất.

Không bên nào muốn thế lực này bị đối phương lôi kéo được.

Vì vậy, màn thi đấu y thuật này đã trở thành một bước đột phá.

“Cậu nhóc này là ai? Sao cậu ta dám làm như vậy?”

“Đúng là tên nhóc kiêu ngạo, thật sự dám đến.”

“Để xem hôm nay cậu ta sẽ chết như thế nào.”

“Độc y Hồ thần y, Quỷ y Tả thần y, Cổ y Vương thần y, chỉ riêng ba vị thần y này thôi, bất cứ người nào cũng có thể đẩy được cậu ta vào chỗ chết.”

“Không phải màn đấu y này được cố ý sắp xếp đấy chứ?”

Trong số đại diện của bảy đại thế gia, có người nhìn Hồ Quốc Trụ, ý tứ rất rõ ràng.

Người này rất có thể là quân cờ của phía Quốc chủ Hàn Đỉnh, cố ý dựng lên màn đấu y thuật này.

“Rất có thể là thủ đoạn của thủ tướng  Nguyễn, ông ta là một con cáo già, chúng tôi đã phải chịu rất nhiều tổn thất.”

“Thủ đoạn của Quốc chủ Hàn Đỉnh sẽ không nham hiểm thế này đâu, ông ta giỏi tính kế ngoài sáng hơn.”

Người của bảy đại thế gia đều suy đoán.

Bạch Vân Phi người nhà họ Bạch ở Trung Nguyên đứng lên, nhìn về phía Vương Bác Thần nhẹ giọng nói: “Tên kia, ai cho anh lá gan tới thách đấu với sáu vị thần y vậy hả? Anh có biết sáu vị thần y này là đại diện cho các y sĩ của nước R chúng ta không? Anh khiêu khích họ nghĩa là khiêu khách cả nước R đấy!”

Không hổ là Bạch Vân Phi của nhà họ Bạch, anh ta chụp cái mũ lớn lên đầu Vương Bác Thần, người của năm đại hào tộc và bảy đại thế gia đi đầu chiếm ưu thế, không ai tìm ra vấn đề gì.

Hồ Quốc Trụ vốn định nổi đóa nhưng lại không tìm được lý do, bèn phải nháy mắt với Vương Bác Thần.

Nếu là Bộ trưởng Võ bộ Quách Đỉnh hay Thủ tướng  Nguyễn Văn Việt thì còn có thể ăn miếng trả miếng, nhưng bảo Hồ Quốc Trụ đấu võ mồm với họ thì đúng là hơi làm khó ông ta.

“Mẹ kiếp, đám oắt con này, chẳng được tích sự gì, nhưng chụp tội người khác thì nhanh lắm.”

Hồ Quốc Trụ thầm chửi trong lòng, ông ta hơi bối rối, không biết nên làm thế nào.

Đây quả thực không phải là lĩnh vực chuyên môn của ông ta.

Hàn Đỉnh đang trốn trong đám đông cũng không khỏi tò mò, muốn xem Vương Bác Thần ứng đối thế nào.

“Bạch Vân Phi muốn chết à, Bác Thần không phải Quốc Trụ, cậu ấy còn kiêu ngạo hơn Quốc Trụ nhiều.”

Người của năm đại hào tộc và bảy đại thế gia cũng đang nhìn, sự kiêu nhạo của Bạch Vân Phi chỉ là giả vờ, mục đích là muốn hoàn toàn chọc giận Hồ Quốc Trụ.

Sau đó khiến sáu vị thần y nảy sinh ác cảm đối với phái Quốc Trụ Hàn Đỉnh.

“Cút!”

Vương Bác Thần chẳng thèm nhìn anh ta một lần, thẳng thừng giơ chân đá bay anh ta.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.