Cả người Giang Thành run rẩy. Mấy lão già đáng chết này không ngờ không cho ông ta có cơ hội nói chuyện.
Bọn họ xem Giang Thành ông ta là gì chứ?
Ông ta không có cảm giác tồn tại như vậy?
Đúng là quá khinh người rồi!
Đáng giận!
Thật đáng ghét!
Các người đáng đời bị Vương Bác Thần làm cho tức chết!
Trong lòng Giang Thành hung hăng nguyền rủa.
Đúng lúc này, đã có không ít người tới trên quảng trường bên ngoài điện Huyền Hồ.
Một chủ sự lớn tiếng nói:
"Trương Lăng Vân nhà họ Trương ở Đông Bắc đến."
“Mã Như Long nhà họ Mã ở Tây Bắc đến."
"Bạch Vân Phi nhà họ Bạch ở Trung Nguyên đến."
"Mộc Uyển Thanh nhà họ Mộc ở Tây Nam đến."
"Vương Đằng của nhà họ Vương ở Lang Gia đến."
Người của năm đại hào tộc đã đến.
Nhưng không ai dám vào điện Huyền Hồ. Nơi đây giống như sâu độc thú dữ đối với bọn họ.
Ai biết được đám người điên của điện Huyền Hồ có bỏ thuốc độc trong điện Huyền Hồ hay không.
Đặc biệt là bọn họ đều biết, độc tố trong cơ thể độc y Hồ Vụ thỉnh thoảng mất khống chế. Bọn họ không dám mạo hiểm, nhất thời không cẩn thận sẽ mất luôn cả mạng nhỏ.
Cho nên, bọn họ mới chờ ở bên ngoài.
Hơn nữa, Quỷ y Tả Sướng nhìn bọn họ giống như nhìn một thi thể, luôn nghĩ cách biến bọn họ thành thi thể để nghiên cứu, loại biến thái này tồn tại, ai dám thân thiết với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3676012/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.