Chương trước
Chương sau
Bên thế gia đang âm thầm liên kết với nhau, mượn cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ để lập thành một liên minh tạm thời, cùng chống lại phái của Hàn Đỉnh.

Nước R nhìn như bình tĩnh, nhưng trên thực tế mạch nước ngầm đã bắt đầu chuyển động.

Trước đây, lúc xây dựng đất nước, bọn họ từng mượn lực lượng của thế gia, đồng thời thế gia cũng thật sự từng bỏ ra sức lực lớn.

Nhưng bây giờ, thế gia có sức ảnh hưởng quá lớn, khiến cho quốc chủ Hàn Đỉnh kiêng kỵ.

Bởi vì ở phương diện nào đó, sức ảnh hưởng của thế gia còn lớn hơn quốc chủ Hàn Đỉnh, vậy Hàn Đỉnh làm sao có thể không lo lắng được?

Nếu là trong thời kỳ cổ đại, điều này tương đương với mấy gia tộc còn mạnh hơn Hoàng đế, Hoàng đế làm sao có thể nhịn được!

Đừng nói thời kỳ cổ đại, cho dù là bốn thế gia lớn Tưởng, Tống, Khổng, Trần ở triều trước nắm giữ triều chính cũng là bài học xương máu.

Hàn Đỉnh quyết không cho phép hiện tượng đó lại xuất hiện nữa.

Mà thế gia vẫn muốn tái hiện lại sự huy hoàng này, đây chính là mâu thuẫn không thể hòa giải!

Mọi người có thể nhìn thấy điểm này nhưng đều giả vờ hồ đồ, còn chưa tới tình trạng công khai trở mặt, cho nên chỉ có thể dùng một số mánh khóe nhỏ anh tới tôi đi.

Nhưng cuộc thi đấu y thuật lần này lại khác. Một khi nó bị Hàn Đỉnh khống chế, bên phía thế gia sẽ bị Hàn Đỉnh hoàn toàn áp chế.

Thử hỏi thế gia làm sao có thể cam tâm được? Bọn họ làm sao có thể chịu để Hàn Đỉnh áp chế chứ?

Cho nên cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ này lại trở thành chuyện quan trọng trong những chuyện quan trọng, lại xem nước cờ của ai cao hơn.

"Có thể nói Bác Thần đi bước này là một nước cờ hay. Chỉ cần Bác Thần có thể thắng trong cuộc đấu y học, tôi lại có thể khống chế Liên minh y học." 

Hàn Đỉnh lẩm bẩm, ánh mắt đầy chờ mong, đồng thời lóe lên ý định giết người.

Mấy năm nay, mấy hào tộc còn tốt, bên phía thế gia lại càng lúc càng càn rỡ, vươn tay quá dài vào một số việc.

Nếu không phải Vương Bác Thần đột nhiên quật khởi, đồng thời thành lập Thần Thiên Các, ông ta và thế gia vẫn còn trong trạng thái giằng co.

Vương Bác Thần đột nhiên quật khởi, đánh cho thế gia trở tay không kịp, làm ông ta chiếm được một số ưu thế.

Mà điều ông ta muốn làm bây giờ là không ngừng mở rộng những ưu thế này, bắt thế gia phải thỏa hiệp, nhượng bộ.

"Nếu các người còn không biết đủ, vậy đừng trách tôi không để ý tới tình cảm! Hừ!"

Dưới vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Đỉnh che giấu sát cơ mãnh liệt.

Từ trước đến nay, đấu tranh quyền lực chỉ có sống chết.

Ông ta cuối cùng đã có thể cảm nhận được tâm trạng của Đường Thái Tông, Lý Thế Dân khi đối mặt với năm họ bảy vọng tộc.

Ở triều Đường, năm họ bảy vọng tộc này thậm chí không nể mặt Lý Thế Dân. Đường Thái Tông muốn cưới cho con trai một người vợ trong gia tộc Trịnh thị của năm họ bảy vọng tộc, người ta cũng không đồng ý.

Có thể thấy được sự đáng sợ của thế gia khi mạnh đến mức cực hạn.

Đây cũng không phải là hiện tượng tốt đẹp gì.

Suy nghĩ tới bốn gia tộc lớn Tưởng, Tống, Khổng, Trần triều trước nắm giữ triều chính, lại có thể tưởng tượng được, một khi thế gia nắm giữ triều chính sẽ là một tai họa thế nào.

"Nếu các người phần nào tự hiểu lấy mình, tôi sẽ để lại một con đường sống cho các người. Nếu các người cứ nhất quyết tranh đoạt quyền lực, vậy hãy chuẩn bị chết theo quyền lực đi."

Hàn Đỉnh lạnh lùng nói.

"Quốc chủ, chúng ta xuất phát bây giờ sao?"

Lúc này, thư ký kiêm cận vệ của ông ta đi đến, khẽ hỏi.

"Chúng ta lên đường ngay thôi. Đừng để người ta biết tôi tới điện Huyền Hồ."

Hàn Đỉnh dặn dò. Ông ta thật ra đã nói với bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh, thủ tướng Nguyễn Văn Việt, cục trưởng cục cảnh sát Triệu Hoa Cường và quốc trụ chiến thần Hồ Quốc Trụ, ông ta sẽ không quay về tham dự cuộc đấu ở điện Huyền Hồ.

Nếu để bọn họ nhận ra được, mặt mũi của mình biết để ở đâu?

"Quốc chủ yên tâm, tôi đều sắp xếp ổn thỏa, không ai có thể nhận ra thân phận của ngài."

Quốc trụ chiến thần Hồ Quốc Trụ đã ngồi trên máy bay trực thăng bay tới điện Huyền Hồ.

"Một đám lão già rõ ràng muốn đi gần chết, người nào người nấy đều giả vờ giả vịt, dối trá!"

Hồ Quốc Trụ nói một tiếng khinh miệt. Chờ cuộc thi đấu y thuật kết thúc, mình nhất định phải cho bọn họ xem video, để bọn họ ngưỡng mộ.

Những lão già này lúc nào cũng lừa mình, nói mình là vũ phu thô bỉ, hữu dũng vô mưu, hôm nay mình lại cho bọn họ xem mình thu phục Liên minh y học thế nào!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.