"Sao cơ? Lão Ngô là nữ ư? Không thể nào!”
Đối với Trần Quốc Vinh thì lời mà Hoa Mạnh Trường nói không khác gì chuyện hoang đường cả.
Ông ta và lão Ngô quen nhau đã ba mươi năm, sao lão Ngô lại là nữ được chứ?
Hoa Mạnh Trường cười lạnh nói: “Bà ta không chỉ là nữ mà tuổi thật còn chưa đến bốn mươi lăm đâu."
Trần Quốc Vinh sửng sốt nhìn Hoa Mạnh Trường, câu nói của ông ta như một tiếng sấm đang nổ tung trong đầu ông ta.
Nếu tuổi tác thật sự của lão Ngô không đến bốn mươi lăm, vậy ba mươi năm trước khi hai người quen biết nhau, cùng lắm là bà ta mới hơn mười lăm tuổi ư?
Ông ta bị một cô bé mười lăm tuổi lừa tận ba mươi năm sao?
Đúng là quá hoang đường!
Để có thể phát triển nhà họ Trần được như ngày hôm nay, lão Ngô cũng đã giúp đỡ rất nhiều!
Thậm chí trong nhiều phút giây quan trọng, lão Ngô còn rất dốc sức giúp đỡ. Nếu lão Ngô là nữ, vậy bà ta tính đủ mọi cách đến gần ông ta để làm gì?
"Ông ngoại, ông đừng lo. Có anh Bác Thần rồi, sẽ không sao đâu ạ."
Triệu Thanh Hà an ủi.
Trần Quốc Vinh đột nhiệt dừng bước lại và hỏi: “Thanh Hà, ban nãy cháu nói Bác Thần là thế thân của Thần chủ sao?"
"Dạ? Cháu có nói thế sao? Ông ngoại, ông nghe nhầm rồi đó."
Triệu Thanh Hà bắt đầu giả ngốc.
Ban nãy, dưới tình thế cấp bách cô đã nói ra chuyện này, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-chu-o-re/3675997/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.